Bộ Bộ Câu Tâm

Chương 47




Trước khi đến Ai Cập, Lâm Hướng Bình kêu Lam Diệc Nhiên vào văn phòng, lần này đi, có một số việc cần công đạo.

"Kế hoạch thu mua công ty của Đường thị ở Ai Cập là chuyện chúng ta lo lắng đã lâu, Đường thị làm ăn thua lỗ, Lam thị nhất định phải khuếch trương, tăng định mức thị trường, như vậy, mới có thể phát triển thêm, Diệc Nhiên, lần này qua Ai Cập, con là lãnh đạo chính, hãy ổn thoả, chiếu cố đệ đệ con. Gần đây nó cố sức, để bụng công ty, đó là một chuyện tốt, các con... Cần đồng lòng." Lâm Hướng Bình nói xong lời cuối cùng, tựa hồ có chút mệt mỏi, hắn có thể nào không biết Lam Diệc Nhiên và Lâm Diệc Hoàng không hợp, giống như số mệnh, có lẽ Lam thị sau này sẽ có chút phong ba, sao hắn lại không đoán được? Điều hắn có thể làm chính là giúp Lâm Diệc Hoàng tích lũy tư bản, đến khi mình vắng mặt, sẽ có thể tranh chấp.

Lam Diệc Nhiên "vâng" một tiếng, khẽ gật đầu, trong lòng nặng trĩu, chiếu cố? Đó là người cùng mình tranh giành, vì sao mình phải chiếu cố nó? "Vậy chuyện gia tăng đầu tư xây dựng, cha thấy thế nào?"

"Chúng ta thu mua công ty này chính là vì có thể mau chóng mở thị trường ở Ai Cập, Đường thị có cơ sở tốt hơn so với tự chúng ta khai phá, còn cần đầu tư nhiều hay ít, đến lúc đó sẽ xác định."

"Con đề nghị dùng phương thức nhập cổ, giải quyết vấn đề ô nhiễm, cha có thấy khả thi không?"

Lâm Hướng Bình nghĩ nghĩ, hỏi: "Nghe nói lúc trước con và Đường Bá Sơn hiệp đàm, hắn từng đề nghị cần 10 % cổ phần, con cự tuyệt?"

"Đúng vậy, thưa cha."

"Đề án hiện tại của con sẽ không giống lúc trước đi?"

"Không đồng dạng, Đường thị là một công ty lớn, hơn nữa Ai Cập vốn là thị trường của bọn hắn, so với chúng ta quen thuộc hơn nhiều, cấp ra cổ phần, sẽ rất phiền toái. Nếu chúng ta tìm kiếm xí nghiệp nhỏ, cấp ra một chút cổ phần, đến lúc đó lại dùng mấy ngàn vạn hòa tan cổ phần, như vậy sẽ không lộ sơ hở."

Lâm Hướng Bình suy tư hồi lâu. "Lấy tư đổi cổ đương nhiên là được, nhưng con công khai chiêu mộ, đối với Lam thị sẽ có bất lợi, các cổ đông khác cũng khó giao hảo."

"Việc này dễ làm, chúng ta là đại cổ đông, đương nhiên, sẽ do chúng ta định đoạt, thông báo một tiếng là được, các cổ đông khác đều xem lợi nhuận, chỉ cần chúng ta tin tưởng có thể kiếm lãi rồi cấp ra một phần biểu báo, đến lúc đó tự nhiên vấn đề không lớn."

"Nói là nói vậy thôi, đến lúc đó là tình huống nào còn không xác định, con tới Ai Cập xem trước, phương diện này, chờ con trở về hội báo rồi mình quyết nghị tiếp." Lâm Hướng Bình thủy chung không có nhả ra, đáp ứng Lam Diệc Nhiên làm theo kế hoạch.

"Vâng, cha." Lam Diệc Nhiên thấy Lâm Hướng Bình nói như vậy, cũng không nói nhiều, đây là kế hoạch tốt nhất, cho dù là vì lo lắng lợi tức công ty, cuối cùng cũng sẽ áp dụng, cho nên không cần nóng nảy.

Lam Diệc Nhiên rời đi, Lâm Hướng Bình khẽ lắc đầu, nghĩ thầm: "Lam Diệc Nhiên quả thật tài giỏi, vì sao nhi tử của mình không có kĩ năng này? Bất quá Lam Diệc Nhiên giỏi đến mấy, Lam thị sau này cũng phải họ Lâm, mình ở Lam thị trả giá nhiều như vậy, lúc chết, không thể để cho nó lại lọt vào tay Lam thị, hơn nữa Lam Diệc Nhiên cũng không phải... Của mình, hừ, Lam Chí Bảo a Lam Chí Bảo, nhiều năm như vậy, bà làm nhiều chuyện ác, tưởng tôi không biết sao? Nữ nhân ác độc!"

Nói thật, hắn không ghét Lam Diệc Nhiên, sinh sống cùng nhau gần ba mươi năm, nhìn nàng lớn lên, chỉ là có chút này nọ không cách nào tránh khỏi, nếu Lam Diệc Nhiên không tranh chấp thừa kế Lam thị, hắn rất thích ý nhận Lam Diệc Nhiên, nhưng trong công ty Lam Diệc Nhiên nơi chốn đều rất mạnh, uy hiếp ý tưởng muốn cải danh Lam thị thành Lâm thị của hắn, hắn không thể thỏa hiệp, hắn tự nhận đây là hắn nên được.

Hiện tại kêu Lam Diệc Nhiên làm như thế nào cũng được, có thể tiếp nhận đề nghị, đưa vào hoạt động xí nghiệp, ích lợi mới là căn bản nhất, Lam Diệc Nhiên làm cái gì cũng không sao, chức vị gì cũng không sao, thái độ mới là trọng yếu nhất, trước mặt những công ty khác, khen Lâm Diệc Hoàng, người khác tự nhiên sẽ cảm thấy, có nhiều thứ khi thời gian trôi qua, sẽ lưu lại giác quan.

Lâm Hoán nhìn đoàn người phía trước, trong lòng đoán dẫn đầu hẳn là Lam thị Đại tiểu thư Lam Diệc Nhiên. Nhưng cô gái bên cạnh là ai? Trông rất giống Lam Diệc Nhiên, nhưng hắn không có nghe nói Lam gia có hai nữ nhi, đại khái là thân thích Lam gia linh tinh đi, hắn nghĩ vậy.

Lý Lương cười nói: "Để tôi giới thiệu đã, đây là Tổng Giám Đốc Lam Diệc Nhiên, vị này là Tổng Giám Đốc Lâm Diệc Hoàng. Còn vị này chính là người phụ trách công ty Lâm Hoán, Lâm tổng."

"Hoan nghênh hoan nghênh, hai vị quả nhiên niên khinh hữu vi, lần này không có tiếp đón từ xa, chờ tối nay, tôi sẽ thiết yến chiêu đãi các vị." Lâm Hoán cười cười.

"Lâm tổng khách khí. Hoàn cảnh bên này cũng không tệ lắm." Lam Diệc Nhiên cũng cười.

"Đây cũng không phải là khoe khoang, lúc trước, Đường thị chúng ta kiến tạo nơi này, đã bỏ một số tiền lớn, thiết kế không tệ, trang bị cũng là loại tốt nhất, đợi lát nữa Lam tổng sẽ thấy nha." Lâm Hoán thấy có người thổi phồng, tự nhiên ứng thừa, thúc đẩy thu mua, rất trọng yếu.

"Quả thật không tệ." Lâm Diệc Hoàng cũng mở miệng nói.

Buổi sáng Ai Cập cực nóng, ánh nắng chiếu lên mặt Lam Diệc Nhiên, tựa hồ có thể phản xạ rặng mây đỏ, Diêu Phỉ Vũ ghé mắt xem Lam Diệc Nhiên, nụ cười đó như dư âm tối qua, chẳng biết vì sao mặt cô đỏ rần. Người khác đang nói cái gì, cô cũng không nghe, chỉ xem Lam Diệc Nhiên có chút chuyên chú.

Lam Diệc Nhiên nói chuyện, cảm giác được ánh mắt bên cạnh, nghiêng đầu đi, quả nhiên là Diêu Phỉ Vũ đang nhìn mình chằm chằm, tay theo bản năng sờ mặt.

Diêu Phỉ Vũ thấy vậy, khóe miệng hơi nhếch lên, tác quái cười trộm.

Lam Diệc Nhiên buông tay, vừa vặn đụng phải tay Diêu Phỉ Vũ, nhẹ nhàng nắm một chút, ý bảo, Diêu Phỉ Vũ không nên chơi.

Lâm Hoán vừa khéo thấy một màn này, chỉ thấy Lam Diệc Nhiên Lam tổng cùng nữ tử ở bên cạnh nắm tay nhau, trong lòng đánh giá, người này ở công ty, địa vị hẳn là không thấp, vì sao Lý Lương không có giới thiệu, hỏi: "Vị này là?"

"Em ấy là thư ký của tôi, Diêu Phỉ Vũ." Lam Diệc Nhiên mở miệng trước.

Diêu Phỉ Vũ cười.

"À, nguyên lai, tôi thấy cô ấy và Lam tổng rất tương tự, nghĩ đến... Là lãnh đạo Lam thị phái tới." Lâm Hoán nói đến một nửa, lại thấy không thỏa đáng, dừng một chút, mới tiếp tục nói.

"Giống sao?" Lam Diệc Nhiên hỏi lại, sau đó quay đầu xem Diêu Phỉ Vũ.

Diêu Phỉ Vũ cũng đúng lúc nhìn nàng, hai người nhìn nhau. "Không giống!" Diêu Phỉ Vũ nói.

"Haha..., trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, sống mũi Lam tổng và Diêu Phỉ Vũ quả thật có chút giống." Lý Lương đệm vào.

...

Ở trường hợp nghiêm túc, mọi người lấy Diêu Phỉ Vũ và Lam Diệc Nhiên làm chủ đề, không khí khá hòa hợp, kế tiếp đoàn người liền được Lâm Hoán dẫn dắt xem xét công ty, đối với trang thiết bị, Lam Diệc Nhiên đều vừa lòng, chỉ là sau lưng còn rất nhiều vấn đề chưa tới thời cơ thảo luận, phải đợi bên này tra xét xong, báo cáo về tổng công ty, chờ Lâm Hướng Bình hạ quyết sách cuối cùng, cho nên hai phe đều tạm thời im lặng, không nói chuyện.

Lâm Hoán thiết yến, chiêu đãi đoàn người Lam Diệc Nhiên, thẳng đến mọi chuyện đã xuôi, Lam Diệc Nhiên quay về viết báo cáo, mọi người cũng không chậm trễ, buổi trưa là tự do, các cá nhân có thể ra ngoài thăm khắp Ai Cập, Lâm Diệc Hoàng mời Diêu Phỉ Vũ, Diêu Phỉ Vũ từ chối khéo, chỉ nói mệt mỏi phải về nghỉ ngơi, Lâm Diệc Hoàng bất đắc dĩ, đành nói: "Sau này sẽ có cơ hội."

Biết Lam Diệc Nhiên vội, Diêu Phỉ Vũ cũng không dây dưa nữa nàng, hai người tạm biệt liền trở về phòng.

Nạp Lan Nhược Thấm và Diêu Phỉ Vũ trong khoảng thời gian này ở chung không tồi, ngẫu nhiên cũng sẽ gọi điện thoại tán gẫu. Diêu Phỉ Vũ trở về phòng không lâu, liền nhận được cuộc gọi của Nạp Lan Nhược Thấm.

Diêu Phỉ Vũ đổi cách xưng hô Nạp Lan Nhược Thấm, hiện giờ thân phận của cô đã là Tổng quản công ty, vài viên công trong công ty là học sinh cũ, quan hệ không tệ, cũng hiểu biết, thuận buồm xuôi gió. Chuyện thành lập cô ít hỏi đến, tinh lực chủ yếu đặt lên việc sắp sửa đấu thầu, lúc trước biết Diêu Phỉ Vũ cần vây tiêu cô hoảng sợ, bất quá Nhạn Công Đức cũng tham dự, mới yên lòng.

Bối cảnh của Diêu Phỉ Vũ rất thâm hậu, thâm hậu đến mức nào cô không biết, cũng không thể tra xem, hỏi qua Nhạn Công Đức, Nhạn Công Đức bảo chưa đến lúc, chỉ nói: "Bối cảnh thượng tầng thượng tầng, có thể thông thiên. Trọng yếu hơn là hai nữ nhân sau lưng con bé." Nhạn Công Đức nói kinh người, bối cảnh thâm hậu, quả thật sâu không lường được. Nhạn Công Đức tại H thị, coi như đại nhân vật, hiện tại lại ngồi lui xuống, năng lượng sau lưng, cũng không ai dám khinh bác.

"Diêu đại tiểu thư, ở Ai Cập sao rồi?" Nạp Lan Nhược Thấm cách một đoạn thời gian sẽ gọi điện thoại cho Diêu Phỉ Vũ báo cáo tình huống.

"Mệt, bên cô thế nào?" Thanh âm Diêu Phỉ Vũ hơi khàn khàn.

"Cũng không tệ a, dựa theo kế hoạch của Diêu đại tiểu thư, vững bước tiến hành hoàn thành việc thành lập công ty, đang đợi đến lúc đấu thầu."

"Ừ, tốt lắm. Nhạn bá quả nhiên giới thiệu cho tôi một nhân tài, Nhược Thấm không tồi a."

"Ôi, cô cho là, trở thành nhân tài trong mắt cô dễ thế sao? Tôi vốn chỉ là một giáo viên nhỏ, đánh mất vài năm, mới học được cách kinh doanh, không phải tranh công đâu, vì làm tốt, mấy đêm tôi không ngủ, mắt gấu trúc đều có. Hiện tại không dám nói, sau này nếu có thành tích, tôi sẽ đòi bồi thường, tôi không có lỗi với điều kiện cô đã cấp cho."

"Được...! Tình huống bên kia, tôi cũng hiểu, không tồi nhỉ, so với tôi nghĩ còn tốt hơn, thành lập công ty cũng không phải chỉ làm sinh ý, chơi một lần đã thu tay không phải là hành vi của tôi, dù sao, sau này cô sẽ là thầy cai, có Nhạn bá giúp đỡ, thành tựu cũng không thấp." Diêu Phỉ Vũ nằm ngửa trên sofa, trả lời.

"Ừ, Diêu đại tiểu thư nói lời này tôi tin tưởng, dựa vào Nhạn bá sao, trọng yếu vẫn do tư bản của cô, tôi không biết cô đến H thị vì cái gì, Nhạn bá không chịu tiết lộ. Cô thích giả thần bí, tôi cũng thành toàn cô, dù sao có một ngày tôi phải biết được, không thể mơ hồ bán thân cho cô nha, Diêu lão bản, nếu có một ngày cô có thể nói, tôi hi vọng cô nói cho tôi biết."

"Bán thân? Tôi cho cô cái gì? Tôi cho cô không ít tiền lương a. Thật ra tôi bây giờ không tiện tiết lộ một ít chuyện, đến lúc đó tự nhiên cô sẽ biết."

"Được rồi, hồi báo đến đây thôi, tôi tiếp tục làm việc."

"Ừ."

Cúp điện thoại, Diêu Phỉ Vũ đặt điện thoại qua một bên, thực hiện kế hoạch, từng bước một, Lam thị, cũng nên bắt đầu hạ thủ, nhưng dường như, hết thảy đều mê man, cần phá giải câu đố, đã chuẩn bị điều kiện, quan hệ với Lam Diệc Nhiên xem như xác định, trong lòng hơi trầm trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.