Bình Yên Nơi Anh

Chương 5: Chương 5





Cầm chiếc thẻ trong tay, giờ phút này, Lục Kiều Kiều mới thực sự cảm nhận được, hóa ra đây là cảm giác của người có tiền, nếu cha cô đã có lòng, cô cũng phải sài thật tốt.
Lục Kiều Kiều không do dự tìm một cửa hàng thời trang lớn nhất, đắt đỏ nhất, bước vào trong, toàn là đồ hiệu sang trọng đắt tiền.

Bàn tay cô lướt nhẹ qua từng chiếc váy, không hổ là hàng hiệu, từ màu sắc đến chất liệu, kiểu dáng đều là ở một đẳng cấp khác.
Sau đó cô dừng lại trước một chiếc váy ôm body sẻ tà màu tím oải hương tuyệt đẹp.

Có thể được mặc lên chiếc váy này thì đúng là không còn gì tiếc nuối.

Cô muốn lấy chiếc váy xuống, vừa hay lại đụng vào tay người khác.


Lục Kiều Kiều quay sang, cô muốn xem là cũng có mắt nhìn giống cô.
" Yo ~ ai đây? Không phải là Lục Kiều Kiều xấu xí đây sao? Cô mà cũng có đẳng cấp để mà bước vào cửa hàng thương hiệu cao cấp này ư? Hay là đi chúng với Mộng Kỳ? Cậu ấy đâu? "
Đó là Kha Nhược Vũ, bạn thân của Lục Mộng Kỳ, đôi bạn cùng tiến, kẻ xướng người họa đi đâu cũng có nhau, luôn làm mọi cách để vũ nhục Lục Kiều Kiều trước mặt mọi người.
Kha Nhược Vũ ngó xung quanh, vẫn là không thấy bóng dáng Lục Mộng Kỳ.

Cô ta cảm thấy rất khó hiểu, bởi vì không thể nào một kẻ tầm thường, quê mùa như Lục Kiều Kiều lại dám bước chân vào đây, nếu không có Lục Mộng Kỳ dẫn đi cùng.
Lục Kiều Kiều thì vẫn không thèm để ý, cô tiện tay lấy chiếc váy xuống, chuẩn bị mang đi vào phòng thay đồ để thử thì Kha Nhược Vũ đã kịp tay ngăn lại, cô ta bày ra vẻ mặt hầm hầm tức giận : " Cô là cái thá gì mà dám mang chiếc váy đó đi trước mặt tôi? Tôi đã nhìn trúng nó, mau đưa cho tôi! "
Lục Kiều Kiều liếc nhìn Kha Nhược Vũ, dùng lợi thế chiều cao chèn ép : " Kha tiểu thư, cô nhìn trúng là việc của cô, là tôi lấy nó trước, không có cái kiểu phân thua cao thấp, ở đây là cửa hàng trang phục, ai cũng có quyền được thử! "
Kha Nhược Vũ thấy dáng vẻ này của Lục Kiều Kiều, ngược lại rất bất ngờ, nếu là bình thường khi nói như vậy, Lục Kiều Kiều chắc chắn sẽ biết điều khúm núm mà nghe theo cô ta, nhưng hôm nay lại rất khác, Lục Kiều Kiều vậy mà lại dám dùng giọng này để nói chuyện với cô, đúng là tức chết cô rồi.

Kha Nhược Vũ nghiến răng, mặt mày tối lại : " Cũng mạnh miệng gớm, cô nghĩ bản thân mình là ai, hay là hôm nay không có Mộng kỳ ở đây nên mới dám ăn nói với tôi như vậy? Tóm lại đưa chiếc váy đó cho tôi, chiếc váy đó rất mắc tiền, cô chắc chắn không mua nổi! "
" Kha tiểu thư làm sao biết tôi không mua nổi chiếc váy này, cô là ai mà tôi không được nói như vậy? "
Kha Nhược Vũ tức muốn điên, cô ta dẫu sao cũng là tiểu thư Kha gia, ai ai cũng phải khiêm nhường, huống chi là đứa con ghẻ Lục Kiều Kiều kia, Kha Nhược Vũ hét lên : " Nhân viên, nhân viên đâu? "
Sau đó một cô nhân viên ngay lập tức chạy đến, biết được người đứng trước mặt mình là Kha Nhược Vũ, cũng là khách vip thường xuyên ra vào cửa hàng của mình, cô nhân viên kia nhanh chóng cúi đầu : " Kha tiểu thư, chào mừng cô tới cửa hàng chúng tôi, không biết cô có yêu cầu gì? "
Kha Nhược Vũ chỉ tay vào chiếc váy trên tay Lục Kiều Kiều, nói : " Tôi muốn chiếc váy đó, tính tiền đi tôi thanh toán! "

Cô nhân viên hướng ánh mắt về phía Lục Kiều Kiều, từ đầu tới chân ăn mặc rất bình thường, váy trên người cũng là hàng cũ, khí chất toát lên cũng rất bình thường, so với Kha Nhược Vũ chắc chắn không thể sánh được, cũng không thuộc gia đình quyền quý, lấy váy trước thì sao chứ, chỉ cần là thứ Kha tiểu thư để mắt tới, cô ta chắc chắn sẽ hào phóng ra giá, như vậy rất tốt cho mức doanh thu của cô tháng này.

Với lại Kha Nhược Vũ là khách vip, không thể đắc tội được.

Nghĩ vậy, cô nhân viên liền đi tới toan cướp chiếc váy từ Lục Kiều Kiều : " Thưa cô, đây là mẫu váy mới nhất, số lượng có hạn từ hãng chúng tôi, vì vậy cô sẽ không thể trả nổi mức giá của có đâu, nếu cô không thể thanh toán được thì mời cô đi cho, còn giữ như vậy sẽ làm bẩn tới chiếc váy này của chúng tôi! "
Lục Kiều Kiều nhíu mày : " Cô đây là đang khinh thường người khác sao? đây là cửa hàng thời trang, ai cũng có thể thử, có thể mặc, không lẽ còn có loại phân biệt kiểu này? "
" Tôi xin nhấn mạnh, chiếc váy này rất đắt, nếu cô làm hỏng hoặc làm bẩn, cô sẽ không có khả năng đền nổi đâu! "
Sau đó lại xuất hiện một cô nhân viên nữa đi tới.

Thoạt nhìn còn rất trẻ, giống như là mới tốt nghiệp cao trung thôi vậy, cô bé đi tới ngăn lại : " Rõ ràng là chị ấy đã lấy chiếc váy này trước, cửa hàng cũng không có quy định là cấm người ta thử váy mà! "
Cô nhân viên kia lao vụt tới, bịt miệng cô né lại : " Không muốn được làm ở đây nữa à? Kia chính là Kha tiểu thư, khách vip của cửa hàng chúng ta, tốt nhất là đừng có đắc tội với cô ấy! " sau đó quay sang Lục Kiều Kiều : " Đúng là cửa hàng không cấm khách hàng thử váy, nhưng chiếc váy này Kha tiểu thư đã nhìn trúng, nếu cô muốn mua váy, có thể sang bên kia xem thử, bên đó đang có chương trình ưu đãi giảm nửa giá! "
Kha Nhược Vũ bật cười lớn, vỗ vai cô nhân viên kia : " Làm rất tốt, cô tên gì, tôi nhất định bảo giám đốc ở đây tăng lương cho cô! "

" Cảm ơn Kha tiểu thư " cô nhân viên mừng rỡ nói.
" Cô nghe thấy chưa, bên đó là hàng giảm giá, rất thích hợp với cô, còn chiếc váy này, có mơ cô cũng không được chạm đến đâu! " Kha Nhược Vũ giật chiếc váy từ trên tay Lục Kiều Kiều xuống.
Lục Kiều Kiều thở dài, cô cũng không muốn đôi co nữa làm gì, lại làm ảnh hương đến những người khác, cũng không phải chỉ có mỗi chiếc váy đó, nếu là đồ Kha Nhược Vũ vừa mắt, cô cũng không thèm vào, cô xoay người nói với cô bé nhân viên : " Có thể giới thiệu cho tôi những mẫu váy đang thịnh hành được không? "
Cô bé mỉm cười gật đầu : " Tất nhiên rồi ạ, chị đi theo em qua bên này! "
Dù Lục Kiều Kiều đã nói thế, nhưng Kha Nhược Vũ dường như vẫn không có ý định nỏ qua cho cô, cô ta cười lên những tiếng cười nhạo báng : " Ha, quả nhiên là đồ nhà quê không có tiền, còn giả vờ sĩ diện làm gì cơ chứ, cuối cùng vẫn lag không trả nổi đấy thôi "
Lục Kiều Kiều vờ như không nghe thấy, cô tiếp tục lắng nghe cô bé nhân viên giới thiệu các mẫu váy.

Bị ngó lơ nên Kha Nhược Vũ đâm ra càng tức, nói chính xác là bị quê nha, cô ta ấn chặt bả vai Lục Kiều Kiều : " Cô dám không thèm nghe tôi nói hả? Đồ xấu xí này! ".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.