Bí Mật Của Ảnh Đế

Chương 54




Lạc Ninh bàn bạc xong với Tần Dịch Tắc, liền xoay người trở về ký túc xá của mình.

Cửa phòng ngủ Vu Thành đóng chặt, Lạc Ninh dừng lại cách nửa bước, lắng nghe động tĩnh bên trong.

Bên trong mơ hồ truyền đến giọng nói của Vu Thành, rõ mồn một đang tức giận: “Cậu tưởng Tần Dịch Tắc là ai? Cho rằng anh ta chỉ dẫn cậu hai lần, có nghĩa là quan tâm cậu, tình nguyện dạy bảo cậu hả! Nào biết ở cạnh đại thần khó tránh hiềm nghi!”

Chu Cẩm Vân nghẹn ngào nói: “Xin lỗi, em không ngờ bị chụp…”

Vu Thành lườm một cái, nói: “Không biết đây là giới giải trí hả? Cậu là nghệ sĩ, phải luôn thận trọng từ lời nói đến việc làm, lúc nào cũng phải chuẩn bị tâm lý bị paparazzi chụp trộm! Một người mới trong suốt như cậu, còn dám đi tìm Tần Dịch Tắc một mình, chẳng trách dân mạng đều mắng cậu ôm đùi!”

Chu Cẩm Vân cúi thấp đầu im thin thít, hiển nhiên bị mắng cho không cách nào phản bác.

Lạc Ninh khẽ thở dài, gõ cửa đánh gãy lời phát biểu của Vu Thành.

Vu Thành thấy Lạc Ninh tiến vào, lập tức lúng túng tằng hắng một tiếng, có chút buồn bực gãi đầu, nói: “Tiểu Lạc, anh cũng đừng suy nghĩ nhiều, Tiểu Chu là người mới, không hiểu chuyện, tôi đang dạy bảo cậu ta đây.” Dừng một lát, lại thấp thỏm hỏi, “Dịch Tắc bên kia… không giận chứ?” Lòng hắn bất an, lỡ may vụ scandal này khiến Tần Dịch Tắc tức giận bỏ đi, phân cảnh của khách mời còn chưa quay đâu đó.

Lạc Ninh khẽ mỉm cười một cái, nói: “Dịch Tắc không dễ giận vậy đâu, huống chi anh ấy cũng biết có người sau lưng quạt gió thổi lửa. Ngược lại Tiểu Chu à, cậu là người mới, mà phải chịu áp lực dư luận lớn như vậy, thật ra Dịch Tắc cũng rất băn khoăn.”

Chu Cẩm Vân thụ sủng nhược kinh, đỏ hoe cả hai mắt: “Là em có lỗi với Tần lão sư, em không nên đi gặp anh ấy một mình…”

Dáng vẻ tội nghiệp này, hiển nhiên vừa bị đạo diễn mắng tơi tả.

Lạc Ninh có chút đau lòng, đi tới nhẹ nhàng vỗ vai người mới, ôn nhu nói: “Về sau chú ý là được. Chuyện lần này, cậu đừng quá lo lắng, có Lê Tân ở đây, anh ấy xử lý mấy vụ scandal rất thành thạo, cậu chỉ cần phối hợp thôi.”

Chu Cẩm Vân gật đầu như giã tỏi: “Vâng, em nhất định sẽ phối hợp toàn lực. Vậy giờ em phải làm gì ạ?”

Lạc Ninh nói: “Ý Lê Tân là, người mới như cậu không có ai dẫn dắt, không hiểu gì về cái vòng luẩn quẩn này, rất khó ra mặt. Sớm muộn gì cậu cũng phải ký hợp đồng với công ty môi giới, không bằng nhân cơ hội này, ký kết với phòng làm việc dưới cờ Dịch Tắc, Lê Tân muốn tự mình mang cậu.”

Nghe vậy, cả Vu Thành lẫn Chu Cẩm Vân đều sững sờ.

Vu Thành không ngờ Lê Tân và Tần Dịch Tắc sẽ quan tâm tới một tân nhân như vậy, giúp Chu Cẩm Vân tẩy trắng còn làm đến được trình độ này. Chu Cẩm Vân lại càng không nghĩ tới một người mới không chút danh tiếng như mình, lại được người đại diện át chủ bài Lê ca ưu ái, còn bảo cậu ta ký hợp đồng với phòng làm việc của Tần Dịch Tắc?

Chuyện này chẳng khác nào trên trời rớt xuống một chiếc bánh có nhân!

Phòng làm việc của Tần Dịch Tắc đã thành lập được vài năm nay, trước mắt chỉ có Tần Dịch Tắc là nghệ sĩ duy nhất, sớm nghe nói Lê Tân đang xem xét tìm người mới, ký hợp đồng rồi bồi dưỡng, không ngờ, vậy mà mình trở thành người đầu tiên? Vận may tìm đến rồi sao?

Lồng ngực Chu Cẩm Vân đập dữ dội, không dám tin.

Lạc Ninh khẽ mỉm cười, ôn hòa nhìn cậu ta nói: “Tiểu Chu, hôm đó phỏng vấn mới nhìn thấy cậu tôi đã rất thích, để chuẩn bị cho buổi casting, không có mấy người sẽ đọc nguyên tác từ đầu đến đuôi như cậu. Cậu rất nghiêm túc, rất nỗ lực, chỉ là thiếu một chút may mắn, giờ thì may mắn đến rồi. Lê ca và Dịch Tắc đều rất thưởng thức cậu, cho nên mới muốn bồi dưỡng cậu, cậu phải quý trọng cơ hội này.”

Chu Cẩm Vân không chút do dự gật đầu: “Vâng vâng vâng, em nhất định sẽ cố gắng!”

Lạc Ninh xoay đầu lại liếc mắt nhìn Vu Thành một cái, nói: “Vu đạo, cậu cũng đừng mắng Tiểu Chu nữa, cậu ấy chỉ là không biết tránh hiềm nghi, kẻ chân chính đứng sau vụ việc này vẫn còn nhởn nhơ ngoài kia.”

Vu Thành ngơ ngác: “Ý của anh là…”

Lạc Ninh gật đầu: “Bộ ảnh này không phải do paparazzi chụp, hẳn trong đoàn phim có người tiết lộ ra ngoài.”

Thật ra Vu Thành cũng từng nghĩ đến khả năng này, đoàn phim bọn họ quay ở trường học, ngoại trừ những cảnh quay ngoài trời cần đến diễn viên quần chúng, đa số phân cảnh khác đều mượn phòng trống trong trường, trước khi quay sẽ lọc một lần, các sinh viên vây xem không được vào.

Mấy bức ảnh đăng trên Weibo, trong chín tấm thì có đến hai tấm chụp trong phòng nghỉ của Tần Dịch Tắc, paparazzi dù có thần thông quảng đại cỡ nào, cũng không thể mai phục xung quanh trường học, lại còn chụp được một bức ảnh sắc nét như thế từ xa.

Nhất định là do trong nội bộ nhân viên, có người truyền ra ngoài.

Trong quá trình quay phim, chụp trộm ảnh hoặc tiết lộ thông tin ra ngoài, đây là điều cấm kỵ nhất ở giới giải trí, người như vậy, chẳng đoàn phim nào dám dùng.

Vu Thành trầm mặc trong chốc lát, sờ sờ cằm nói: “Anh định làm thế nào?”

Lạc Ninh nói: “Chúng ta phối hợp diễn một vở kịch, bắt kẻ này lòi đuôi.”

Vị biên kịch trẻ viết trinh thám này, trong hiện thực cũng bắt đầu suy luận “bắt hung thủ”.

Vu Thành có chút buồn cười: “Chúng ta quay phim trinh thám, thế mà thật sự lòi ra một tên trộm, anh phân tích thử, xem có thể là ai?”

Lạc Ninh chống cằm, nghiêm túc phân tích nói: “Trước mắt, nhìn mấy bức ảnh công bố trên Internet, Tiểu Chu và Tần Dịch Tắc cũng không có động tác quá thân mật, chỉ có điều chụp hai người ở chung thế này, nhìn qua có hơi mờ ám. Tần Dịch Tắc đông fans, có người che chở, loại scandal nhỏ này không ảnh hưởng quá lớn đến anh ấy. 80% mũi giáo đều chĩa về phía tiểu Chu, mắng tiểu Chu không biết xấu hổ, ôm đùi, quyến rũ ảnh đế, phải không?”

Môi Chu Cẩm Vân trắng bệch, hoảng sợ gật đầu: “Weibo của em sắp ngập trong tin nhắn và bình luận rồi, ai cũng mắng em.”

Lạc Ninh nói: “Cho nên, người này tung ảnh ra ngoài, không phải muốn nhắm vào Tần Dịch Tắc, mà là ghim cậu đó Tiểu Chu.”

Chu Cẩm Vân ngơ ngác: “Nhằm vào em? Nhưng em hình như… không đắc tội với ai cả?”

Lạc Ninh nhìn dáng vẻ mờ mịt của cậu ta, quả nhiên mới ra mắt nên còn đơn thuần, không biết trong cái vòng luẩn quẩn này đầy rẫy những âm mưu quỷ kế, lòng người hiểm ác.

Vu Thành cũng không nhìn nổi, nói thẳng: “Cậu không đắc tôi với người khác, nhưng người khác không ưa cậu. Đố kị với cậu, hiểu chưa?”

Lạc Ninh nói: “Vu đạo nói không sai. Đều là người mới, dung mạo, tư lịch đều không hơn kém, cùng tiến vào cùng một đoàn phim, tại sao cậu lại đoạt được vai nam chính, còn được đại minh tinh Tần Dịch Tắc chỉ dẫn, mà gã thì không? Mỗi lần nhìn thấy cậu và Tần Dịch Tắc ở chung, gã liền ghen ghét đến phát điên, hận không thể biến thành cậu, tự đi ôm đùi Tần Dịch Tắc.”

Chu Cẩm Vân nghe xong lạnh cả sống lưng: “Thì ra là vậy…”

Lạc Ninh vỗ vỗ vai cậu, ngữ điệu ôn hòa: “Đừng sợ, cậu là nam chính tôi tự mình tuyển chọn, hủy hoại cậu đồng nghĩa với việc hủy hoại tác phẩm của tôi, cho dù xảy ra chuyện gì, nhất định tôi cũng sẽ đứng về phía cậu.”

Đối diện với Lạc Ninh cười cong cong đôi mắt, Chu Cẩm Vân cảm thấy ấm áp, cục đá treo trong lòng rốt cục cũng rơi xuống, không sợ gì nữa.

Tiểu Lạc lão sư tin tưởng mình như vậy, coi trọng mình như vậy, mình không thể để anh ấy thất vọng.

**

Sáng sớm chín giờ, đoàn phim lại bắt đầu làm việc, tuy rằng bên ngoài không ai nhắc tới, nhưng vẫn có không ít người lén lút xì xào bàn tán.

Lạc Ninh biết bọn họ đang bàn luận về vụ scandal trên Weibo.

Một đại thần như Tần Dịch Tắc, dĩ nhiên chẳng ai dám tỏ thái độ không tôn kính, nhưng Chu Cẩm Vân thì khác, sau lưng chẳng thiếu lời nói mát, một số nam sinh còn nhìn Chu Cẩm Vân bằng ánh mắt quái quái, điều này khiến Chu Cẩm Vân như đứng đống lửa, như ngồi đống than.

Quả nhiên, cảnh quay đầu tiên, liền bị đạo diễn hô cắt.

Vu Thành làm bộ rất tức giận, “ba” một tiếng ném kịch bản xuống đất, nói: “Tiểu Chu, đầu óc cậu để đi đâu vậy hả? Lời thoại đơn giản như thế mà cũng nhớ nhầm? Mười chữ, câu thoại này chỉ có mười chữ!”

Chu Cẩm Vân đỏ hoe đôi mắt, nghẹn ngào: “Xin lỗi, em, em làm lại lần nữa…”

Lúc này, Tần Dịch Tắc đột nhiên đi tới, che chở Chu Cẩm Vân ở phía sau, khẽ nói: “Vu đạo, tiểu Chu là người mới, sáng sớm có lẽ còn chưa tỉnh ngủ, nhớ nhầm lời thoại cũng rất bình thường. Nếu cậu ta chưa tiến vào trạng thái, hay để tôi nói chuyện riêng với cậu ta, hướng dẫn cậu ta một lần, cậu thấy có được không?”

Vu đạo không thể làm gì khác ngoài đổi sang khuôn mặt tươi cười, nói: “Vậy thì vất vả cho Tần lão sư.”

Tần Dịch Tắc đưa Tiểu Chu đến phòng làm việc bên cạnh.

Văn phòng này đã được dọn dẹp lại làm phòng nghỉ tạm thời, lúc này vừa vặn không có ai. Chu Cẩm Vân có hơi sốt sắng, sau khi bước vào phòng, tay chân còn chẳng biết đặt chỗ nào, lắp bắp xin lỗi Tần Dịch Tắc: “Tần lão sư, xin lỗi, tôi…”

Tần Dịch Tắc ngắt lời cậu ta: “Không sao. Đây là mẫu hợp đồng mà phòng làm việc chúng tôi đã chuẩn bị, cậu xem đi, nếu có chỗ nào không thỏa đáng, hoặc cần thêm điều kiện khác, buổi chiều tìm Lê Tân mà bàn.”

Chu Cẩm Vân gật gật đầu: “Cảm ơn, cảm ơn Tần lão sư…”

Tần Dịch Tắc nhàn nhạt nói: “Người cậu nên cảm ơn, là biên kịch của các cậu, nếu không phải em ấy rất thưởng thức cậu, tôi cũng lười quản chuyện vô bổ.”

Lời nói của Tần Dịch Tắc quá trực tiếp, Chu Cẩm Vân trái lại ngẩn người.

Lẽ nào, Tần Dịch Tắc đến đoàn phim này, là vì… biên kịch Tiểu Lạc?!

Làm sao đây? Hình như cậu ta vừa phát hiện một tin tức cực kỳ ghê gớm…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.