Bí Mật Của Ảnh Đế

Chương 11




Phần tâm ý này của Dụ Lan, Lạc Ninh thật không định nhận. Hai người rõ ràng đang diễn trò, cùng đi hưởng tuần trăng mật, vậy có bao nhiêu xấu hổ chứ?

Thế nhưng ánh mắt bà ôn nhu, đầy mặt ý cười, một lòng vì hai người suy nghĩ, Lạc Ninh thực sự không tiện từ chối, chỉ có thể kiên trì nhận lấy phong thư, lễ phép nói: “Cảm ơn dì.”

Còn vấn đề hưởng tuần trăng mật, hai người về sau lại thương lượng. Trước tiên cứ nhận lấy tòa biệt thự này, có lẽ về sau đi nghỉ phép cũng không tệ?

Cơm ăn hết một nửa, Tần Vinh cũng trở về. Ông hiển nhiên mới vừa họp xong, vẫn còn mặc âu phục chính trang. Nhìn thấy Lạc Ninh, sắc mặt Tần Vinh cũng hiếm thấy ôn hòa hơn chút, hỏi: “Nghe bệ hạ nói, các con hôm nay đi đăng ký kết hôn?”

Lạc Ninh cung kính nói: “Vâng, thưa bác đã nhận được.”

Tần Vinh đem một phần văn kiện đưa cho Lạc Ninh: “Đây là cho con.”

Lạc Ninh mới vừa bị biệt thự trăng mật của Dụ Lan làm cho sợ hết hồn, bây giờ Tần Vinh đưa cho cậu văn kiện, cậu cũng không tiếp tục dám nhận. Tần Vinh thấy Lạc Ninh ngượng ngùng, liền tiện tay ném văn kiện cho con trai, nói: “Con xem đi.”

Tần Dịch Tắc mở văn kiện ra, nhíu mày: “Cha muốn đưa 8% cổ phần tập đoàn Stars cho Lạc Ninh?”

Tần Vinh gật đầu: “Làm sao? Con có ý kiến?”

Tần Dịch Tắc: “… Không ạ.”

Tần Vinh nhìn về phía Lạc Ninh, bình tĩnh nói: “Lạc Ninh, con là nhị hoàng tử, thân phận cao quý. Mà bây giờ, con và Dịch Tắc đã đăng ký kết hôn, sau này con cũng là người Tần gia, Tần gia tự nhiên sẽ không bạc đãi con. Chuyện này, ta cũng đã nói qua với bệ hạ, 8% cổ phần là sính lễ cho con.”

—— Tập đoàn Stars là tập đoàn thương mại lớn nhất đế quốc, nằm dưới quyền kiểm soát của Tần gia, trước mắt chủ tịch là ông nội của Tần Dịch Tắc – Tần Thế Kiệt, tổng giám đốc điều hành là cha Tần Dịch Tắc, Tần Vinh.

Trước đây Lạc Ninh có điều tra tư liệu của Dịch Tắc, liên quan đến người nhà của hắn, không thể tra được bất cứ thứ gì. Lạc Ninh cũng không hiểu biết nhiều về giới kinh doanh, vốn tưởng Tần Dịch Tắc chỉ là con nhà có tiền bình thường, không nghĩ tới hắn vậy mà chính là con trai độc nhất của Tần tổng thuộc tập đoàn Stars. Tần gia phú khả địch quốc (1), thân thế bối cảnh như vậy, nếu thật sự công bố, nhất định sẽ gây ra oanh động, dù sao giá trị con người Tần Dịch Tắc cơ hồ có thể mua lại hơn một nửa giới giải trí.

Bất quá Tần Dịch Tắc vẫn luôn khiêm tốn, lúc hắn mới phát triển cũng không ký hợp đồng với công ty trực thuộc Stars của Tần gia, mà tự mình mở phòng làm việc, làm ông chủ. Mấy năm qua diễn vài bộ điện ảnh rất không tồi, thêm nữa doanh thu phòng vé lẫn danh tiếng của <Kế Hoạch Nhân Bản>được mùa, Tần Dịch Tắc còn giật được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, cũng coi như một tay tạo nên sự nghiệp.

Lạc Ninh khép lại văn kiện, hít sâu một cái, cố gắng duy trì trấn định, mỉm cười hướng Tần Vinh nói: “Bác Tần, cháu không hiểu quy củ nơi thương trường, cũng không định làm ăn, người đưa cho cháu số cổ phần lớn đến vậy, quá quý giá, cháu không thể nhận.”

Tần Vinh nói: “Đây là Tần gia cho con, con cứ việc nhận lấy, về sau mỗi năm có thể được chia hoa hồng.”

Lạc Ninh còn muốn từ chối, kết quả Tần Dịch Tắc chủ động nói rằng: “Nếu là tâm ý của cha, cậu cứ nhận đi.”

Lạc Ninh liếc mắt nhìn hắn, đành phải căng da đầu nhận lấy túi văn kiện.

Dưới cờ tập đoàn Stars có không ít công ty nhỏ, 8% cổ phần, hàng năm có thể được chia hoa hồng, tuyệt đối là một món khổng lồ, cho dù có là hoa Lạc Ninh cũng xài không hết. Chỉ có điều, Lạc Ninh cũng không muốn chiếm tiện nghi. Cơm nước xong xuôi, Lạc Ninh gọi Tần Dịch Tắc đi tản bộ hoa viên sau biệt thự, thừa dịp không có ai, tiến đến bên tai Tần Dịch Tắc nhẹ giọng nói: “Số cổ phần này, hôm sau tôi sẽ chuyển sang tên anh.”

Tần Dịch Tắc lập tức phủ định: “Không được.”

Lạc Ninh hỏi: “Chúng ta lén ký chuyển nhượng, đừng để cha anh biết, vậy cũng không được sao?”

Tần Dịch Tắc quay đầu lại nhìn Lạc Ninh, thấp giọng nói rằng: “Cha tôi đã cho cậu cổ phần không phải chỉ vì để cậu lấy hoa hồng mỗi năm, quan trọng hơn là, chứng minh địa vị của cậu ở Tần gia. Trong tay cậu có số cổ phần này, tức có thể tham gia đại hội cổ đông, như vậy, những chú bác anh em trong nhà đều phải tôn trọng cậu, cậu ở Tần gia không chỉ có thân phận nhị hoàng tử tôn quý, còn có quyền phát ngôn và quyền quyết định. Hiểu chưa?”

Lạc Ninh hiểu được thâm ý của Tần Vinh, không khỏi động dung: “Cha anh thật sự rất quan tâm đến tôi, cũng vô cùng xem trọng hôn sự của chúng ta… Chúng ta lừa ông như thế, dường như không quá tốt?”

Tần Dịch Tắc bất đắc dĩ: “Giấy chứng nhận cũng đã lấy rồi, không cần phải nói đến vấn đề này nữa, tới đâu hay tới đó đi.”

Lạc Ninh như có điều suy nghĩ gật gật đầu: “Đúng vậy. Ván đã đóng thuyền, sau khi kết hôn chúng ta hiếu thuận cha mẹ, cố gắng làm yên lòng bọn họ.”

Tần Dịch Tắc cũng không ngờ, cha vậy mà coi trọng Lạc Ninh như vậy —— đem cổ phần vốn thuộc về hắn toàn bộ chuyển cho Lạc Ninh! Đây là có ý bắt hắn sau khi kết hôn phải đối xử thật tốt với Lạc Ninh, ngàn vạn không thể để Lạc Ninh rời khỏi Tần gia sao?

***

Lúc Lạc Ninh cầm giấy chứng nhận kết hôn trở lại vương cung, vừa vặn gặp được đại hoàng huynh dáng vẻ lo lắng chạy tới tìm cậu.

Lạc Phi và cậu đến tinh cầu Ryan tuần tra một tháng, không ngờ vừa mới trở lại vương cung đã thay trời lệch đất rồi —— trong nháy mắt, em trai cư nhiên lại cùng một tên gọi là ảnh đế Tần Dịch Tắc đi đăng ký kết hôn? Còn định ngày 14 tháng 2 chính thức cử hành hôn lễ?

Nhìn thấy em trai cầm giấy chứng nhận mới tinh trong tay, Lạc Phi trán nổi gân xanh, lạnh lùng nói: “Lạc Ninh, anh mới đi mấy ngày, em thậm chí giấy chứng nhận cũng đã lấy về rồi! Kết hôn không phải trò đùa, sao em lại làm loạn đến thế hả?”

Lạc Ninh biết hoàng huynh là quan tâm mình, liền mỉm cười giải thích: “Tần Dịch Tắc là người rất dễ thân thiết, kết hôn với anh ấy, em cũng không chịu thiệt.”

“Những năm gần đây người đến cầu hôn em nhiều không đếm xuể, anh đều giúp em đẩy xuống hết, em biết tại sao không?” Lạc Phi dừng một chút, chăm chú nhìn vào mắt em trai, từng câu từng chữ, nghiến răng nghiến lợi nói ra: “Bởi vì anh cảm thấy, em trai mình nên giao cho một người toàn tâm toàn ý yêu em, quý trọng em, nguyện ý dùng một đời để bảo vệ em! Mà những người kia đều không đạt yêu cầu! Kết quả? Anh giúp em đẩy xuống nhiều Alpha như vậy, em cố tình lại chọn kết hôn với một đại minh tinh! Mỗi người trong cái giới giải trí kia đều diễn thành tinh rồi, thật giả lẫn lộn em phân biệt được sao? Tần Dịch Tắc hắn thật sự yêu em không?”

—— đương nhiên không yêu, bọn em đúng là đang diễn trò.

Dù sao thỏa thuận kết hôn với Tần Dịch Tắc, chỉ vì nhu cầu hai bên, nếu đã quyết định thì sẽ không lùi bước. Nghĩ tới đây, Lạc Ninh lập tức ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt huynh trưởng, ngữ khí vô cùng quả quyết: “Hoàng huynh, em đã trưởng thành, em quyết định cùng Tần Dịch Tắc kết hôn, thì em cũng có thể chịu trách nhiệm với quyết định của mình. Cho dù tương lai phát sinh chuyện gì, em đã dám làm, sẽ dám gánh chịu hậu quả!”

“…” Thấy em trai thái độ kiên quyết, Lạc Phi lửa giận chạy ngược vào tim, nhất thời nói không nên lời.

Vào đúng lúc này, phía sau cột đá đột nhiên truyền đến một giọng nói ôn hòa: “Xem ra, Lạc Ninh của chúng ta thật sự lớn rồi, đi đăng ký kết hôn?”

Lạc Ninh quay đầu lại, bỗng nhiên đối diện với một đôi con ngươi thâm thúy. Đối phương xuyên một thân quân trang, chân đi ủng da màu đen, vóc người kiên cường, tư thế hiên ngang —— chính là tướng quân Lăng An chiến công hiển hách thuộc quân đoàn Vinh Quang, cũng chính là cậu ruột của mình.

Lạc Ninh lập tức cung kính mà nói: “Cậu sao lại ở đây?”

Lăng An từ phía sau cột đá bước tới, đứng trước mặt Ninh, mỉm cười nói: “Ta và hoàng huynh con đến tinh cầu Ryan tuần tra, trên đường về nghe bệ hạ nói con đã đi đăng ký kết hôn, hoàng huynh con trực tiếp điều khiển Trọng Minh dùng tốc độ nhanh nhất trở về vương cung tìm con, ta chậm hơn một bước, vừa tới vương cung thì gặp phụ hoàng con.” Vị tướng quân trẻ tuổi dừng một chút, ánh mắt đảo qua giấy chứng nhận trong tay Lạc Ninh, cười như không cười nói: “Chúc mừng, nhanh như vậy đã lấy giấy chứng nhận kết hôn rồi, ông ngoại con còn chưa biết chuyện đâu.”

Sống lưng Lạc Ninh bỗng nhiên cứng đờ, cười khan nói: “Con, con còn chưa kịp nói với ông ngoại bọn họ.”

Lăng An vỗ vỗ vai cậu, nói: “Đây là do con không đúng. Hôn nhân đại sự, sao lại không thông báo với người trong nhà? Ông ngoại từ nhỏ đã rất thương con, nếu biết con kết hôn, ông ấy nhất định sẽ rất cao hứng.”

Lạc Ninh: “…”

Cách ông ngoại thương yêu cậu, cậu còn nhớ rất rõ ràng. Khi còn bé phạm sai lầm, phụ hoàng không nỡ mắng cậu, ông ngoại trực tiếp chộp lấy cậu đến đánh một trận, mông đều bị đánh đỏ, chỉ có thể nằm úp sấp ngủ. Nếu để ông ngoại biết cậu gan to bằng trời thỏa thuận kết hôn với một minh tinh —— nhất định sẽ lột da cậu.

Lạc Ninh chột dạ dời tầm mắt, nói: “Dịch Tắc gần đây khá bận, hôm khác chúng con tự mình đến thăm ông ngoại.”

Lăng An hơi nhếch khóe môi, nhìn thẳng Lạc Ninh nói: “Ông ngoại con chắc chắn cũng rất muốn gặp vị Tần Dịch Tắc kia. Hay ngày mai luôn đi, chúng ta đều ở nhà. Cậu trở về chuẩn bị một bàn cơm thịnh soạn, coi như chính thức chúc mừng các con.”

Lạc Ninh cố gắng trấn định, gật đầu một cái nói: “Cảm ơn cậu.”

***

Tiễn cậu và hoàng huynh xong, Lạc Ninh lập tức gọi video cho Tần Dịch Tắc: “Chúng ta sắp phải đối mặt với phó bản độ khó ác mộng.”

Tần Dịch Tắc sống lưng lạnh toát, lập tức hỏi: “Làm sao vậy?”

Lạc Ninh một bộ sống không còn gì luyến tiếc: “Cậu và ông ngoại tôi chỉ tên muốn gặp anh, nói phải chúc mừng chúng ta.”

Tần Dịch Tắc: “…”

Người sống không còn gì luyến tiếc là hắn càng đúng chứ nhỉ?

Tuy rằng Tần Dịch Tắc lăn lộn trong giới giải trí, nhưng bối cảnh hoàng thất hắn vẫn biết —— vương hậu đương nhiệm, baba của Lạc Ninh, là vương hậu nam tính Omega duy nhất trong lịch sử đế quốc, thân phận thật của ông ấy là con trai của nguyên soái Rawson và tướng quân Lăng Vũ. Nói cách khác, quan hệ giữa vương thất và quân bộ chặt chẽ, không thể tách rời. Bây giờ, cậu của Lạc Ninh, tướng quân Lăng An là tướng lĩnh tuổi trẻ tài cao nhất quân bộ, ông ngoại nguyên soái Rawson và tướng quân Lăng Vũ vẫn như trước bảo đao chưa mòn, tại quân bộ được người người kính nể.

Đại tướng đã từng tự mình suất quân tiêu diệt kẻ địch liên bang, trải qua lễ rửa tội từ chiến tranh, không hề giống với phú hào quen sống trong nhung lụa. Tần Dịch Tắc chưa từng qua lại với các tướng quân, kết quả, lần đầu tiên tiếp xúc với người quân bộ, liền trực tiếp đối mặt với BOSS cấp bậc cao nhất —— nguyên soái Rawson, tướng quân Lăng Vũ, tướng quân Lăng An, mỗi người đều mang trên mình chiến công hiển hách!

Áp lực của hắn sẽ không lớn ư?

Lạc Ninh thấy vẻ mặt Dịch Tắc cứng ngắc, không thể làm gì khác hơn là an ủi: “Người đoạt được ảnh đế năm nay là anh đấy, thời khắc thử thách khả năng diễn xuất của anh sắp đến rồi, cố lên.”

Tần Dịch Tắc: “…”

Nếu như trời cao cho hắn thêm một cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ không nêu chủ ý cho Lạc Ninh, để Lạc Ninh lừa gạt bệ hạ. Lần này thì hay rồi, không nói đến việc hai người bất đắc dĩ đi đăng ký, ông ngoại Lạc Ninh, lẫn cậu tất cả xuất động, ba vị Đại tướng quân tự mình điểm danh muốn gặp hắn…

Ngày mai, hắn có nên mặc khôi giáp áo chống đạn đi gặp ba vị tướng quân này không?

Chú thích:

(1) Phú khả địch quốc: tài sản nhiều đến mức có thể sánh ngang với cả một quốc gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.