Bên Em Tháng Đổi Năm Dời

Chương 47: Chương 47





Editor: Nguyên An.
Beta: Huyền Pí
Là người thì bất kì ai đều thích Tu La Tràng, câu này không sai một chút nào.

Sau khi MC tuyên bố Thẩm Mộ Xuy là vị giám khảo mà Tiếu Lạc bốc trúng, trường quay quả thật đã bùng nổ.

“A!!!”
Fans đang xem buổi phát sóng trực tiếp càng thêm điên cuồng.

【A a a a a Lạc Lạc cố lên!! Mẹ yêu con lắm!!】
【Mau nhìn sắc mặt Tùy Thần kìa!!! Ha ha ha ha ha ha!!!】
【Mặc dù tui là fan Thần Du CP, nhưng hiện tại không hiểu sao lại chờ mong Thẩm lão sư và Lạc Lạc biểu hiện xuất sắc!! Tui lật bias couple trước đây!!】
【Đêm nay fans chúng ta đều lật bias!!!】
【Ha ha ha ha ha mọi người mau nhìn Tùy Thần kìa!! Sắc mặt thật khó coi!! Đây nhất định là vừa ăn phải mấy cân chanh.】
【Tùy Thần: Đêm nay tôi là chanh tinh!!!】
Thẩm Mộ Xuy bật cười, nhìn Du Tùy.

Sắc mặt Du Tùy thật ra không có biểu hiện gì quá rõ ràng, là người của công chúng, nên một nửa cảm xúc đều được khống chế khá tốt.

Nhưng ngồi ở bên cạnh Du Tùy, Thẩm Mộ Xuy có thể cảm nhận được rõ ràng sự thay đổi của anh.

Cô nhẹ nhàng cong môi, thấp giọng nói: “Tùy Thần, hình tượng của anh.”
Du Tùy: “……”
Anh lãnh đạm nhìn Thẩm Mộ Xuy, ở dưới gầm bàn nhéo nhéo lòng bàn tay cô, giọng nói trầm thấp: “Vui như vậy hả?” Đuôi mắt Thẩm Mộ Xuy cong lên, trong mắt nhộn nhạo ý cười, thành thật nói: “Đúng vậy, thật sự rất vui.”
Du Tùy: “……”
Cô thật sự rất muốn hợp tác với Tiếu Lạc một lần, cho dù không phải ở trên sân khấu này, nhưng sau khi chương trình kết thúc nếu hai người có cơ hội chắc chắn cũng sẽ hợp tác.

Cô thấp giọng cười, ho khan một tiếng: “Em vào hậu trường chuẩn bị, chúc em may mắn đi.”
Nghe vậy, Du Tùy ghé mắt nhìn về phía cô, cuối cùng mới nghiêm túc lại.

Khóe môi anh cong lên, ánh mắt sáng rực nhìn cô chăm chú: “Cố lên, anh chờ em ra sân.”
“Được.”
Trong lúc ba vị thí sinh chuẩn bị, bảy vị thí sinh tiến vào top mười trước đó cũng xuất hiện, cùng nhau hát một bài hát chủ đề.

Chuyện này đã sắp xếp tốt từ trước.

Tuy rằng bọn họ dừng bước ở ngoài top ba, nhưng thực lực vẫn đáng ghi nhận, chỉ cần có cảnh quay, tổ chương trình vẫn sẽ suy xét tới bọn họ.

Lúc Thẩm Mộ Xuy đến hậu trường, Tiếu Lạc đã ở đó chờ cô.


“Thẩm lão sư.” Vẻ mặt Tiếu Lạc tự nhiên, không nhìn ra nửa điểm căng thẳng.

Thẩm Mộ Xuy cười: “Cậu đã nghĩ ra biểu diễn bài hát nào chưa?”
Tiếu Lạc ngừng một lát, cân nhắc một chút rồi nói: “Tôi muốn hát một bài mà tôi rất thích, Thẩm lão sư hẳn là đã nghe qua rồi.”
“Ồ?” Thẩm Mộ Xuy kinh ngạc nhìn cậu ta: “Cậu nói xem.”
“Một ca sĩ rất nổi tiếng, 《 Niệm tưởng 》của Niên Niên lão sư.”
Trong mắt Thẩm Mộ Xuy hiện lên kinh ngạc, nhưng sắc mặt cô rất nhanh đã trở lại bình thường, nói: “ Từng nghe qua.” Cô nhanh chóng nói: “Tôi có thể hát, quan trọng là chúng ta chỉ có năm phút chuẩn bị, lát nữa nhân viên công tác tới gọi chúng ta phải bắt đầu rồi.”
Cô nhìn Tiếu Lạc: “Cậu nghĩ ra cách phân phối bài hát như thế nào chưa?”
“Đã nghĩ xong rồi.”
Cậu ta nhíu nhíu mày nói: “Nhưng bài này cần dùng đến đàn violon, mà tôi lại không biết sử dụng.”
Thẩm Mộ Xuy mỉm cười, vỗ vỗ bả vai cậu ta: “Tôi biết.”
Cô lời ít ý nhiều nói: “Cậu cần gì cứ nói thẳng, tôi sẽ cố gắng giúp đỡ hết sức.”
Tiếu Lạc kinh ngạc nhìn cô: “Cái này chị cũng biết sao?”
Thẩm Mộ Xuy ngượng ngùng cười cười: “Ừ, đi thôi, chúng ta thử một lần.”
“Vâng.”
Các thí sinh ở phía sau sân khấu khẩn trương chuẩn bị, quá trình chuẩn bị của bọn họ cũng được phát sóng trực tiếp cho khán giả xem.

Nhìn thí sinh và giám khảo chuẩn bị đâu vào đấy, các fan cũng mong ngóng chờ đợi, kích động không thôi.

*
Mười phút sau, nhóm thí sinh thứ nhất xuất hiện, Thẩm Mộ Xuy và Tiếu Lạc cũng đã chuẩn bị ổn thỏa.

Lúc biểu diễn, Thẩm Mộ Xuy vẫn tranh thủ thời gian quay về vị trí của mình, rốt cuộc làm giám khảo cũng còn một phiếu bầu chọn.

Sau khi Hạ Thanh Nham kết thúc biểu diễn, sẽ đến Tần Hoài, sau cùng mới đến Tiếu Lạc.

Biểu hiện của hai người trước đều không tồi, mặc dù thời gian chuẩn bị chỉ có vài phút, nhưng vẫn hoàn mỹ đến mức làm cho người ta phải ngạc nhiên.

Còn phía Thẩm Mộ Xuy và Tiếu Lạc, lúc những giám khảo khác nhận xét, Thẩm Mộ Xuy lại lần nữa về phòng nghỉ, thay váy rồi đứng chung một chỗ với Tiếu Lạc.

Cô nhìn thiếu niên bên cạnh đang căng thẳng: “Căng thẳng hả?”
Tiếu Lạc gật đầu, khóe môi mím thành một đường thẳng tắp: “Có chút ạ.”
Thẩm Mộ Xuy cười cười, thấp giọng nói: “Đừng căng thẳng, thử tưởng tượng hiện tại cậu đang hát ở quán bar, tất cả mọi người ở dưới đều là thính giả của cậu thì sẽ ổn thôi.”
Cô nói ngắn gọn: “Hãy nghiêm túc, tập trung tinh thần hưởng thụ sân khấu này, đem những gì cậu muốn biểu đạt đều thể hiện ra ngoài.”
Tiếu Lạc gật gật đầu, “Tôi hiểu rồi.”
“Cố lên!”
Sau khi nghe tiếng giới thiệu của MC, hai người nhìn nhau cười, đi về phía sân khấu.
Ánh đèn trên sân khấu toàn mờ tối, người xem dưới sân khấu và fans xem phát sóng trực tiếp cũng thấy không rõ gì.

Cho đến khi tiếng nhạc cụ du dương vang lên, lúc này chùm sáng chiếu xuống cô gái mặc váy trắng đứng trên sân khấu, mọi người đều đồng loạt nhìn qua.


Thẩm Mộ Xuy mặc váy màu trắng, tóc buộc thành hai cái đuôi ngựa, vừa trẻ tuổi lại xinh đẹp.

Trên vai cô là một cây đàn violon, cô hơi hơi nghiêng đầu, rủ mắt kéo đàn.

Ngay lúc này, toàn bộ lực chú ý của cô đều đặt trên đàn violon.

Tiếng đàn du dương làm người ta lưu luyến quên cả phản ứng.

Sau khi một đoạn nhạc ngắn nổi lên, mới có người phản ứng lại đây là bài hát gì.

【A a a a a vậy mà lại là 《Niệm tưởng》 của Niên Niên lão sư!!! Gần nửa đoạn trước là biểu diễn đàn violon!! Ngạc nhiên thật đó!!】
【Tui muốn hỏi một chút!! Thẩm lão sư rốt cuộc còn có cái gì không biết nữa không!!!】
Sau một đoạn ngắn kết thúc, Tiếu Lạc bắt đầu hát.

Giọng hát của cậu ta vốn đã chứa đầy cảm xúc, rất phù hợp để hát bài 《Niệm tưởng》 này.

Ca từ của 《Niệm tưởng》 tương đối triền miên, ca từ cũng như tên, niệm tưởng chính là biểu đạt nói không nên lời.

Giai điệu của ca khúc không cao, cũng không được xem là thể loại tình cảm mãnh liệt, sẽ thay đổi bầu không khí trên sân khấu, nhưng …… bóng hai người được nhuộm đẫm dưới ánh đèn, giống như đang biểu diễn một màn kịch trên sân khấu cho mọi người xem, nhưng sự thật là…… Bọn họ chỉ phối hợp với nhau hát một bài hát mà thôi.

Kết thúc bài hát, ánh đèn trên sân khấu khôi phục bình thường, nhưng người xem tại trường quay vẫn chưa hoàn hồn.

Cho đến khi Du Tùy vỗ tay đầu tiên, những người khác cũng sôi nổi hoàn hồn, vỗ tay như sấm dậy.

Fans xem phát sóng trực tiếp cũng như thế, cách màn hình đều có thể cảm nhận được cảm xúc vùng vẫy lúc hai người hát bài hát, loại niệm tưởng này, thông qua giọng hát, thông qua ánh mắt, cùng những biểu cảm nhỏ bé được thể hiện vô cùng tinh tế.

【Tui lạy……】
【Miệng tui còn không khép lại được…… Thì ra Thẩm lão sư lợi hại như vậy??? 】
【Trước đây tui vẫn luôn không thích Thẩm Mộ Xuy lắm, tui cảm thấy cô ấy không đơn giản…… Nhưng hôm nay sau khi nghe xong bài hát này, tui không thể không thích, quá tuyệt vời!!】
【A a a a a a a tui muốn nói một câu có khả năng sẽ bị mắng …… Hai người này hợp xướng có thể sánh ngang với bản gốc nha!!】
【Ôi mẹ ơi!!! Sau này đĩa đơn sẽ liên tục được phát hành (?)!!】
【Tui rụt rè nói…… Đêm nay lật bias…… Tui cũng muốn lật ……】
……
MC nhìn về phía vị trí ban giám khảo: “Xin hỏi vị giám khảo nào muốn nhận xét trước?”
Không có người trả lời.

MC cười, nhìn Lương Tĩnh Tĩnh: “Lương lão sư trước đi?”

Lương Tĩnh Tĩnh gật đầu, nhìn Thẩm Mộ Xuy: “Không tệ, Thẩm lão sư và Tiếu Lạc cùng một nhóm làm cho tôi có chút ngoài ý muốn, khó trách trước đây Thẩm lão sư vẫn luôn nói muốn cùng hợp tác với Tiếu Lạc, thật sự không tệ.”
Mọi người: “......”
Mạnh Đình cười cười, nhìn về phía máy quay: “Đến lượt tôi phải không.”
Cô ấy dừng một chút, giơ ngón tay với Thẩm Mộ Xuy: “Không hổ là thần tượng của tôi, ca khúc biểu diễn ngày hôm nay quả thật hoàn mỹ!Cuối cùng tôi chỉ muốn nói, em trai Tiếu Lạc, chị cũng muốn hợp tác với cậu, tại sao cậu lại không bốc trúng tên tôi chứ!!!”
Mạnh Đình ở trước máy quay làm động tác vô cùng đau lòng.

Tiếu Lạc thản nhiên cười, nói ngắn gọn: “Lần sau em nhất định sẽ tranh thủ bốc thăm trúng tên Mạnh lão sư.”
“Không thành vấn đề.”
Sau đó là Thịnh Úc, cuối cùng mới là Du Tùy.

Ánh mắt mọi người sáng quắc nhìn Du Tùy, muốn biết anh sẽ nhận xét gì.

Đầu tiên, Du Tùy vẫn là khen Tiếu Lạc mấy câu, lúc đến lượt Thẩm Mộ Xuy, anh nở nụ cười.

Mắt MC sáng lên, bắt lấy cơ hội hóng drama: “Sao Tùy Thần không nói gì vậy? Là không biết nên nhận xét như thế nào hay sao? Hay là đang suy nghĩ?”
Du Tùy mỉm cười, dừng một chút rồi nói: “Suy nghĩ nên khen Thẩm lão sư thế nào đây.”
Fans: “Oa!!!!”
Du Tùy nhìn cô gái nhỏ cách đó không xa, trầm tư giây lát rồi nói: “Lời nhận xét thì các vị giám khảo khác đều đã nói hết rồi, tôi chỉ nói một câu ——”
Anh đột nhiên cười, đối diện với Thẩm Mộ Xuy, giọng nói chứa ý cười: “Cảm ơn niệm tưởng của em.”
*
Đến khi kết thúc chương trình, ngoại trừ quán quân là Tiếu Lạc cùng với hai vị tuyển thủ khác đều lên hot search ra, thì để cho người ta nói chuyện hăng say nhất là lúc Du Tùy nói lời nhận xét với Thẩm Mộ Xuy.

Hai người kia nhìn nhau, lại bị các cư dân mạng gọi là tình ý miên man, liếc mắt đưa tình.

Sau khi Thẩm Mộ Xuy cầm điện thoại, ánh mắt đầu tiên là nhìn vào các bức ảnh mà fans chụp so sánh đối chiếu, cùng với những suy nghĩ của mọi người giữa các nghi vấn.

【Tui muốn xem xem…… Tùy Thần nói ‘cảm ơn niệm tưởng của em’ là có ý gì ……】
【Những lời nói này của Tùy Thần thâm ý quá sâu, đoán không ra!!】
【Ố ồ ố ồ ánh mắt Tùy Thần nhìn Thẩm lão sư chứa thật nhiều tình cảm!! Không có ai phát hiện sao.】
【Mọi người đừng nghĩ quá nhiều được không! Tùy Thần chỉ đơn giản là nói một câu cảm ơn Thẩm lão sư đã mang đến phần biểu diễn bài hát 《niệm tưởng》, chẳng qua Tùy Thần nói lời ít ý nhiều mà thôi, làm ơn đừng nghĩ lung tung nữa.】
【Ồ ố ồ đêm nay Thần Du couple lại được củng cố lần nữa!!!】
【Tối nay Thẩm lão sư thật lợi hại!!!】
【Mị rất rất thích Thẩm lão sư!!】
Thẩm Mộ Xuy vuốt lại tin nhắn, Ngụy Tiểu Văn đứng bên cạnh nhìn, thấp giọng hỏi: “Chị Ngủ Ngủ.”
“Hử?”
Sau khi cô gửi một tin nhắn cho gia đình nói chuyện Lục Tâm Nghi trở về, ngẩng đầu nhìn cô nàng: “Làm sao vậy?”
Ngụy Tiểu Văn mím môi, cẩn thận hỏi: “Câu nói kia của Tùy Thần, là có ý gì sao chị?”
Thẩm Mộ Xuy ngẩn ra, bỗng dưng cười: “Có.”
Cô duỗi tay gõ gõ đầu Ngụy Tiểu Văn, nghịch ngợm nói: “Nhưng chị Ngủ Ngủ của em tạm thời không nói cho em biết đâu.”
Ngụy Tiểu Văn: “……”
Thật ra lúc nghe được lời nhận xét của Du Tùy, Thẩm Mộ Xuy đã đoán được một việc.

Căn cứ vào sự thông minh và hiểu biết của anh đối với cô, hẳn sẽ biết Niên Niên là ai, nghĩ tới đó Thẩm Mộ Xuy cười cười.

Điện thoại rung lên, là tin nhắn từ nhóm gia đình.


Thẩm Tinh Châu: 【Chị!! Đêm nay chị đẹp quá!! Em và ba mẹ về nhà trước!! Chị có thời gian nhớ về nhà thăm mọi người!!】
Chu Túy Túy: 【Biểu hiện không tệ, rất tuyệt!】
Thẩm Nam: 【Tự hào về con, nhớ về nhà đó con gái.】
Thẩm Mộ Xuy cười, đáp lại: 【Cảm ơn ba mẹ, mấy ngày nữa con sẽ về nhà.


Sau khi trả lời tin nhắn xong, Thẩm Mộ Xuy nhìn Ngụy Tiểu Văn: “Tiểu Văn, em đưa chị Tâm Nghi ra xe trước đi, đợi lát nữa chị đến liền.”
Ngụy Tiểu Văn gật đầu: “Vâng ạ.”
Cô nàng dừng một chút, trợn to mắt hạnh nhìn Thẩm Mộ Xuy, nhấp môi dưới hỏi: “Chị Ngủ Ngủ.”
“Sao vậy?” Thẩm Mộ Xuy cầm cây đàn violon đẹp mắt của mình.

Ngụy Tiểu Văn định bụng liều nói, nhỏ giọng hỏi: “Đêm nay chị muốn đón chị Tâm Nghi hả?”
“A? Đúng vậy.

” Thẩm Mộ Xuy nói: “Cậu ấy vất vả lắm mới trở về một lần mà.”
Nghe vậy, Ngụy Tiểu Văn trầm tư vài giây, hỏi ra nghi vấn: “Vậy Tùy Thần làm sao bây giờ?”
Thẩm Mộ Xuy: “......”
Năm phút sau, Du Tùy đang chờ bạn gái ở phòng nghỉ thì nhận được một tin nhắn từ bạn gái yêu dấu.

【Du Tùy, đêm nay em không thể về với anh được, em có bạn đến trường quay, đêm nay em phải đón cô ấy.】
Du Tùy: 【?】
Thẩm Mộ Xuy cong mày: 【......!Cô ấy vất vả lắm mới trở về một chuyến, đêm nay em phải đưa cô ấy đi dạo.】
Du Tùy: 【Em có hiếu tài xế không?】
Thẩm Mộ Xuy: 【……】
Vài phút sau, Thẩm Mộ Xuy vừa mới thay quần áo, phòng nghỉ đã có người gõ cửa.

Sau khi thấy người đến là Du Tùy, cô nghẹn họng: “Sao anh lại tới đây?”
Ngụy Tiểu Văn nhìn dáng vẻ hai người, rất hiểu chuyện mà nói: “Chị Ngủ Ngủ, em đi tìm chị Tâm Nghi trước, anh chị cứ từ từ nói chuyện.”
“…… Hả.”
Nhìn cửa bị đóng lại, Thẩm Mộ Xuy dở khóc dở cười.

“Du Tùy.” Cô đến trước mặt Du Tùy, duỗi tay kéo kéo áo anh: “Vất vả lắm Tâm Nghi mới trở về một lần, em rất rất muốn ——”
Nói còn chưa xong, Du Tùy đột nhiên nói câu: “Anh cả đời mới yêu đương một lần.”
Thẩm Mộ Xuy: “……”
“Ngày đầu tiên yêu đương, bạn gái ——” anh nhìn Thẩm Mộ Xuy, gằn từng chữ một bổ sung: “Đã muốn bỏ anh đi cùng người con gái khác rồi.”
“……..”
Thẩm Mộ Xuy: “???”
Sao qua lời anh thì cô rất giống một tra nam nhỉ?
Tác giả có lời muốn nói:
Tùy Thần: Em chính là như vậy.

Ngủ Ngủ:…… Em không phải!! Còn nữa, chẳng lẽ cả đời này em yêu đương rất nhiều lần sao!!!
Tùy Thần: Đúng là như vậy!!! Còn song ca với người đàn ông khác!! Còn vứt bỏ anh!!!!:(
Tác giả: Hả?
Tùy Thần: Tôi quá đáng thương:( muốn được ôm ấp hôn hít……).


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.