Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

Chương 22: Quyển Sổ Nhật Ký





"Nỗi đau của lời nguyền tra tấn, ta nghĩ cậu nhất định cũng biết rõ." Lucius biết khi Harry ở Rừng Cấm, từng nhận được lời nguyền tra tấn này.

Harry gật gật đầu, "Đúng vậy, tôi tin tưởng, Nếu sau này Draco nhận được cái này, nhất định sẽ bị hóa điên."
Trong mắt Lucius hiện lên một tia kinh sợ, "Đúng vậy.

Draco, tuyệt đối không thể trở thành Tử Thần Thực Tử được."
"Nói đến như thế.

Lucius, ngài muốn cùng tôi kết thành liên minh, phải không."
Lucius khẳng định gật gật đầu, "Đúng vậy, vì Draco chỉ có thể làm như thế."
Con ngươi màu xám bạc của Lucius nhìn chằm chằm vào mắt xanh của Harry, "Harry, cậu có thể bảo đảm đánh bại Voldemort sao?"
Harry đặc biệt bình tĩnh mà trả lời, "Khẳng định có thể."
Đúng vậy, cậu nếu có thể đánh bại một lần, nhất định có thể đánh bại lần thứ hai.

Lucius có chút nghi hoặc, "Cậu vì cái gì mà có thể khẳng định chắc chắn như vậy."
"Ngài có thể lấy ra một chậu tưởng ký."
Lucius mang theo nghi vấn mà ra lệnh Dobby mang ra chậu tưởng ký.

Harry rút ra ký ức về cuộc chiến tranh mà bỏ vào chậu tưởng ký.

Lucius đem đầu vùi vào trong chậu tưởng ký, nhìn Harry đánh bại Voldemort.

Ngẩng đầu Lucius, khiếp sợ nhìn Harry, "Này.......!Là sự thật?"
"Đương nhiên, Lucius.

Ngài nên biết, ký ức không thể động tay chân vào được."
Lucius lại hỏi một vấn đề giống như của Snape, "Vậy tại sao cậu lại trở về?"
Harry sắc mặt hơi hơi trầm xuống, con ngươi đã có chút âm u mà nói, "Đã chết."
"Đã chết? Không phải thắng rồi sao?"
"Vì Severus." Màu xanh biếc của con ngươi giống như lại khôi phục sức sống mà sáng lên.


Đúng vậy, vì Severus, vì Severus Snape đang sống hiện tại này!
"Severus?!" Lucius trong lòng hoảng hốt, Harry không phải là bởi vì Severus đã chết mà tự sát vì tình đi.

Harry buồn cười mà nhìn Lucius mất đi phong độ quý tộc, gật gật đầu, "Đúng vậy.

Chính là cái mà ngài đang nghĩ."
Lucius thật vất vả áp xuống giật mình trong đáy lòng, "Cho nên, cậu dễ dàng kết liên minh với ta như thế là vì Severus?"
"Severus không phải là nguyên nhân của việc này.

Đương nhiên cũng khó tránh có một chút liên quan.

Draco là bạn mà tôi thật lòng kết bạn, tôi không nghĩ để kết cục của cậu ấy giống như đời trước."
Lucius hiểu rõ gật gật đầu, trong lòng tín nhiệm Harry nhiều hơn một tí.

"Lucius, chuyện về Severus không cần nói cho anh ấy biết."
Lucius biết, Snape là một người không được tự nhiên.

Nếu cho hắn biết Harry là bởi vì hắn mà chết, kết quả này thật không thể tưởng tượng được.

"Chuyện tôi sống lại vẫn là không cần nói cho Draco biết là được."
"Ân, này ta cũng biết."
"Như vậy, nên nói chuyện về quyển sổ nhật ký."
"Sổ nhật ký?"
"Đúng vậy, Voldemort có phải hay không đã cho ngài một quyển sổ nhật ký."
Lucius cả kinh, "Chẳng lẽ, cái quyển sổ nhật ký kia cũng là cái hồn khí."
"Ân.

Bên trong là linh hồn có ký ức thời học sinh của Voldemort."
Lucius từ trên kệ sách rút ra một quyển sổ nhật ký màu nâu bằng da trâu đưa cho Harry.

Harry khóe miệng run rẩy vài cái, "Lucius, đồ vật nguy hiểm như thế, ngài có thể tùy tiện để ở nơi đó."
Lucius nhướng mày nói, "Trung Quốc có câu nói là nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất."
"Tôi không biết, ngài đối với văn hóa Trung Quốc cũng có chút hiểu biết."
"Đương nhiên.

Gia tộc Malfoy là một gia tộc bác học."
"Lucius, lò sưởi trong tường nhà ngài có thể đến nhà của Severus."
"Đúng vậy, như thế nào, cậu muốn đi nhà hắn sao?"
"Ân.

Quyển sổ nhật ký để chỗ Severus làm tôi yên tâm hơn."
"Nga, Draco sẽ đau lòng."
Harry khóe mắt có chút run rẩy mà nhìn Lucius bộ dáng đang đau lòng cho con trai.

"Lucius, tôi thật không nghĩ tới.

Tính cách thật sự của ngài là như thế này."
"Nga, Harry, cậu quen là tốt rồi."
Làm lơ Lucius, Harry tìm tới gia tinh, kêu nó đưa cậu đến phòng của Draco.

Harry nhẹ nhàng mà gõ gõ cửa, "Draco, mình là Harry.

Có thể vào được không."
Draco nói mời vào, cửa đã bị mở ra.


Phòng của Draco cũng rất lớn, lấy màu xanh bạc là chủ đạo, còn có chút trang trí màu bạch kim.

"Draco, mình có chuyện phải đi trước."
Draco lập tức phồng má làm khuôn mặt nhỏ có hai cái bánh bao, "Nga, Harry.

Chúng ta thậm chí còn chưa chơi Quidditch nữa mà."
Harry nhéo nhéo mặt Draco, "Xin lỗi, Draco.

Chờ lần sau đi."
Draco hất tay Harry ra, "Harry, không cần lại véo mặt mình như vậy.

Như vậy làm mình cảm thấy nhỏ hơn cậu rất nhiều."
"Ai bảo cậu lớn lên đáng yêu như vậy làm chi."
"Mình sau này sẽ trở nên đẹp trai, giống như ba vậy." Rất hiển nhiên, Draco không thích bản thân được hình dung bằng từ đáng yêu này.

"Ách." Harry nghĩ đến tính cách của Lucius, kiên định lắc lắc đầu, "Cậu vẫn không nên giống Lucius là tốt rồi."
Draco cũng nhớ tới ngữ khí khoa trương của ba cùng tính tình thích trêu đùa người khác, "Ách, cái đó là ngoài ý muốn.

Ba mình trừ bỏ tính cách thích trêu chọc người khác ra, mặt khác vẫn là rất Malfoy."
Harry cùng Draco kết thúc cuộc nói chuyện, đem bột Floo thả vào trong lò sưởi trong tường nói, "Spinners End."
Snape mới vừa tắm rửa xong chỉ quấn khăn quanh phần thân dưới, muốn ở phòng khách lấy quyển sách.

Kết quả, "Bụp", từ lò sưởi trong tường bay ra tới một người.

Người nọ lảo đảo mà ngã vào trong lòng ngực Snape.

Harry si ngốc mà nhìn thân thể trắng tinh trước mắt mình.

Một đầu tóc đen mềm mại, bọt nước theo cái cổ thon dài chảy xuống ngực.

Thân dưới chỉ quấn một cái khăn tắm màu trắng, Harry rõ ràng có thể cảm giác được nơi đó nhô lên.

Harry hô hấp phả vào trên mặt Snape, làm khuôn mặt Snape vốn dĩ tái nhợt lại nổi lên một tia đỏ ửng.

Rồi mới, Harry rõ ràng cảm giác được nơi kia nhô lên càng lúc càng lớn......!
Harry nhìn đôi môi mỏng gợi cảm kia, cảm thấy hơi thở ấm áp từ trong miệng truyền đến.

Harry rất muốn hôn lên đôi môi đó, cậu xác thực đã làm như thế.

Đầu lưỡi nhỏ linh hoạt mà tiến vào trong miệng Snape.


Đầu lưỡi tham luyến mà liếm láp mỗi góc trong khoang miệng.

Snape hơi giật mình mà tiếp nhận nụ hôn này, theo hô hấp càng ngày càng nặng.

Snape chịu đựng không được, đem đầu lưỡi phản công quấn lấy lưỡi nhỏ của Harry.

Hai người liền như vậy nằm trên sàn nhà, quên mình hôn môi.

Tay Harry vuốt ve trên ngực của Snape, Snape không trực giác đem bàn tay tiến vào bên trong quần áo Harry.

Harry cảm thấy cơ thể mình nóng lên, chỉ có thân thể Snape mới có thể làm cậu thoải mái được thôi.

Harry vặn vẹo thân thể, đem tay chậm rãi sờ xuống phía dưới cơ thể của Snape.

Hạ thân đột nhiên kích thích, làm Snape phục hồi tinh thần lại, nháy mắt đã nắm được bàn tay nhỏ kia.

Snape thở hổn hển, đẩy Harry ra.

Harry lúc này mới phát hiện quần áo của mình không biết tại thời điểm nào đã cởi tới phần bụng rồi.

"Severus......" Giọng nói Harry nghẹn ngào mà gọi.

Snape ổn định lại tinh thần.

Đứng dậy chạy nhanh về phía phòng tắm, sau đó truyền đến âm thanh nước chảy.

Harry nhìn thân ảnh rời đi, khóe miệng hơi hơi giơ lên.

Lần này có tiến bộ rất lớn, không phải sao..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.