Bảo Bối Của Tam Đại Thiếu Gia Lạnh Lùng

Chương 92: "ngoại Truyện Về Thiên Vũ"




Thiên Vũ vô cùng lo cho Nhĩ Lam

Nhĩ Lam đứng ở bên ngoài,chợt thấy một đám người hùng hổ,chân tay gậy gộc vào nhà Nhĩ Lam,Nhĩ Lam vội chạy vào nhà,căn nhà trở nên rách nát không có gì quý giá chỉ còn lại một bộ bàn ghế gỗ cũ rích.Đám người vừa vào nhà Nhĩ Lam là đám người đánh Nhĩ Lam hôm trước.Thấy Nhĩ Lam vào một gã đứng đầu lên tiếng.

-Bố mẹ mày đầu trả tiền cho tao: gã nói nhưng ánh mắt không quên lướt qua thân hình Nhĩ Lam,Nhĩ Lam hừ một tiếng khinh bỉ với ánh mắt đó, đã không còn cái sự sợ hãi hôm nọ mà thay vào cái vẻ bất cần.

-Không có tiền: Nhĩ Lam trả lời,cả đám người cười rộ cả lên

-Mày biết không,Nhị thiếu gia họ Mã cứu mày hôm nọ mày biết bọn tao lỗ mất bao nhiêu tiền không bây giờ mà mày không trả tiền thì....: gã nói lấp lửng những Nhĩ Lam thấy ẩn ý đê tiện trong đó.

-Thì sao: gã kia nghe thấy vậy lấy bàn tay dơ bẩn sờ vào người Nhĩ Lam nhưng bị hất ra nhanh chóng,gã thấy sự khinh bỉ trong lòng Nhĩ Lâm lao đến ép Nhĩ Lam vào tường,Nhĩ Lam chống cự đá rất mạnh vào hạ bộ của gã,gã bị ngã vô cùng đau đớn nhưng đứng dậy lao đến tát vảo mặt Nhĩ Lam vô cùng mạnh làm Nhĩ Lam lảo đảo ngã xuống,Nhĩ Lam thấy chiếc ghế cũ ném về phía gã nhưng bị gã bắt được ném phía khác vỡ tan có vài mảnh vỡ tung tóe về phía Nhĩ Lam,gã đè Nhĩ Lam xuống xe toạc chiếc áo mỏng Nhĩ Lam ra,Nhĩ Lam vô tình vớ được mảnh gỗ của chiếc ghế bị vỡ,tâm tư hỗn loạn đâm mảnh vỡ chiếc ghế vào mắt gã,gã đau đớn hét lên một tiếng,cả đám phía sau ra đỡ gã,và mấy người phía sau lao đến đánh Nhĩ Lam,Nhĩ Lam chống cự cũng vô ích không còn chút chống cự.

-Đánh chết nó đi cho tao: gã che một mắt máu chảy đầy mặt gào lên,cả đám nghe vậy ra sức đánh càng mạnh,gã nhặt mảnh vỡ bằng gỗ lên lao nhanh đến đam thẳng vào hõm vai mềm mại của Nhĩ Lam.

-A: Nhĩ Lam càng đau đớn hét lên,ăn miếng trả miếng là quy luật của giang hồ, máu trên hõm vai Nhĩ Lam cứ thế túa ra,từng cú đá đánh vào người không thương tiếc,một lúc sau thấy Nhĩ Lam không còn động đậy gì,cả đám nhanh chóng bỏ đi không thương tiếc cho mạng sống nhỏ bé của Nhĩ Lam,có lẽ đám người kia sẽ nghĩ Nhĩ Lam đã chết.

Nhĩ Lam từng hơi thở thoi thóp không chút sự sống.Thiên Vũ sai người đi tìm Nhĩ Lam,cuối cùng cũng tìm thấy Nhĩ Lam trong ngôi nhà cũ đó.

-Thiếu gia nhìn kia: một đàn em của Thiên Vũ lên tiếng chỉ về phía Nhĩ Lam,Nhĩ Lam cả người đầy máu nằm thoi thóp ở đó,Thiên Vũ vội vàng chạy ra đỡ Nhĩ Lam dậy máu trên chiếc áo mỏng bị rách chảy ra rất nhiều,Thiên Vũ vội vàng đưa Nhĩ Lam đến bệnh viện một cách nhanh nhất.

Nhĩ Lam đang ở trong phòng cấp cứu,cứ một chút lại thấy bác sĩ hay y tá hớt hải chạy ra ngoài lấy thêm đồ,và có cả máu,hình như Nhĩ Lam bị mất máu quá nhiều.

Thiên Vũ đứng ngồi không yên chẳng hiểu vì sao chỉ sợ Nhĩ Lam không qua khỏi.

-Đi giết hết mấy lũ rác rưởi hôm nay đi: Thiên Vũ tàn khốc lên tiếng đàn em cúi đầu lễ phép rồi đi, Thiên Vũ ở lại thấp thỏm không yên,Thiên Vũ chẳng hiểu sao lại lo lắng cho một cô gái lại là cô gái mới gặp một thời gian rất ngắn.

---

https://www.facebook.com/linh.bibi.77

nick face của Bơ đây có chuyện gì thì nhắn tin vào nick Bơ nha,có lúc cmt truyện của Bơ,Bơ không đọc được đâu a. Cảm ơn a

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.