Băng Nữ Sủng Phu

Chương 47: Một mình báo thù Thiên Bang




Mạnh Phi Vũ lái xe trực tiếp về nhà, sau đó đi đến giá sách trước mặt, nhẹ nhàng chạm vào một quyển sách trong đó…… Sau đó, giá sách từ giữa tách sang hai bên, ngay lập tức xuất hiện một cánh cửa, Mạnh Phi Vũ liền đẩy cửa bước vào.

Trong phòng tối om, nhưng căn phòng này đối với Mạnh Phi Vũ mà nói lại không có một chút cản trở, nàng bước nhanh đến một cái vách tường trước mặt ấn xuống cái công tắc ,“Bá”, sau đó, bên trong trở nên sáng rực!

Một loạt súng ống vũ khí liền hiện ra,đây quả thực giống như là một kho vũ khí loại nhỏ!

Mạnh Phi Vũ lạnh lùng nhìn một vòng, cầm lấy một cái túi du lịch bên cạnh , đi đến cầm lấy một loại súng tự động, sau đó là súng lục, sau đó là đạn dược, cuối cùng Mạnh Phi Vũ lại đi lấy một ít lựu đạn cùng đạn khói!

Cuối cùng, tất cả đã được chuẩn bị đầy đủ trong chiếc túi du lịch loại nhỏ!

Mạnh Phi Vũ lại lạnh lùng nhìn liếc mắt một cái, tắt đèn rời đi!

……

Buổi tối!

Mạnh Phi Vũ một đường chạy như bay đi tới tổng bộ của Thiên Bang , sửa sang lại một chút súng ống đạn dược, liền cầm theo cái tuí rồi đi vào!

Từ nhỏ đến lớn, chuyện của Mạnh Phi Vũ, nàng không thích người khác nhúng tay vào, bất kể là đồng nghiệp cùng công tác của nàng, chỉ cần đã là quyết định của nàng, nàng sẽ không sẽ vì ý kiến của người khác mà thay đổi, nàng nói, cuộc sống của mình , chính bản thân mình phải vượt qua thì mới biết được cái gì mới là tốt cho chính mình nhất.

Cho nên, nàng đã trở thành quan toà trẻ tuổi nhất nước, cũng thành sát thủ nổi danh nhất và giàu có nhất!

……

“Ngươi là ai?” Mấy tên đàn em trẻ tuổi giữ cửa của Thiên Bang hỏi , phía sau đúng là phi thường u ám, thủ vệ cũng là rất đông.

Mạnh Phi Vũ không nói gì, đi tới, mỗi người một phát, trực tiếp bắn trúng mi tâm ( giữa mắt) !

Hai tên đàn em ngay cả cơ hội hô lên còn không có đã phải đi gặp Diêm Vương.

Theo sau, chính là giết từng người một, Mạnh Phi Vũ hầu như không có gặp bất kỳ một trở ngại gì, ngay lập tức đứng ở trước mặt lão đại của Thiên Bang – Thích Hướng Thiên!

Thích Hướng Thiên kinh ngạc nhìn Mạnh Phi Vũ. Nàng bây giờ trông giống như một tử thần, có chút kinh ngạc, hắn căn bản là không biết Mạnh Phi Vũ là vào bằng cách nào, những người ở ngoài cửa đâu?

“Đều đã chết hết!” Tựa hồ là biết nghi vấn của Thích Hướng Thiên, Mạnh Phi Vũ lạnh lùng đáp!

“Làm sao có thể, ngươi đừng nói bậy!” Thích Hướng Thiên kinh ngạc từ trên ghế đứng lên, điều này sao có thể, tuy rằng Thiên Bang vừa mới bị tổn thất nặng, nhưng là trên dưới toàn bộ Thiên Bang tổng bộ những người còn lại cũng phải hơn 100 a, đã chết, vừa mới hắn còn nhìn thấy một đám người, làm sao có thể nhanh như vậy đã chết, mà hắn căn bản là không có nghe thấy tiếng súng.

“Ta giết!” Mạnh Phi Vũ giơ lên cánh tay cầm khẩu súng Colt mang theo ống giảm thanh .

“Ngươi! Ngươi là ai?” Nhìn đến biểu tình lạnh như băng của Mạnh Phi Vũ, Thích Hướng Thiên rốt cục bắt đầu cảm thấy tất cả đều là sự thật, này nữ nhân tuyệt đối là một nữa nhân đáng sợ, hắn nghĩ tới trường hợp ngày ấy truy đuổi ở trên đường cái, nữ nhân này rõ rang đã không sợ chết! Giờ khắc này, Thích Hướng Thiên đột nhiên có một cảm giác, cảm giác thật đáng sợ, hắn hình như đã chọc tới một người không nên chọc, hơn nữa cũng không thể trêu vào.

“Ta gọi là Mạnh Phi Vũ, nhưng ta còn có một cái tên khác – Mộng!” Nói xong, Mạnh Phi Vũ bóp cò súng!

Sau đó, tiêu sái xoay người rời đi, phía sau là Thích Hướng Thiên chết không nhắm mắt , hai mắt mở to!

……

Cuối cùng, Mạnh Phi Vũ đến phòng theo dõi, lấy đi băng ghi hình, sau đó thả một mồi lửa……Rồi nghênh ngang mà đi!

Mà Thiên Bang bị đại hỏa hoạn, đã trở thành một quá khứ, đã vĩnh viễn biến mất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.