Bạn Trai Của Tôi Là Vương Tuấn Khải

Chương 8: Chúng ta sẽ là bạn tốt của nhau nhé!




Linh vừa bước ra từ WC thì bị một đám nữ sinh chặn lại. Họ có khoảng 5,6 người.

" Xin nhường đường." Linh lịch sự nói rồi định lách qua đám nữ sinh để đi ra thì cô bị một người cầm tay lôi lại.

" Con bé này láo nhỉ?" Nữ sinh cầm tay lôi cô lại trừng mắt lên quát.

" Mày không biết người trước mặt mày là ai hả???" Một nữ sinh khác chỉ tay vào nữ sinh trông khá xinh nhưng mặt có vẻ rất đanh đá.

" Tôi làm sao biết được chứ. Mấy người để tôi đi." Linh nói họ bằng một giọng lạnh lùng. Tuy nói vậy nhưng cô đoán đây là hotgirl nổi tiếng trường này mà Đình Đình và Tử Vy nói đến vì nhìn mặt cô ta tuy xinh nhưng không tự nhiên, rất cứng và đơ do việc phẫu thuật thẩm mỹ.

" Đây là hotgirl của trường này đấy. Dương Thiên Lam. Là con gái của tổng giám đốc công ty kinh doanh bất động sản giàu số 1 TQ." Một nữ sinh trong số đó nói với giọng chua ngoa.

" Mày cũng xinh đấy con kia. Nhưng tao không cho đứa nào dám xinh đẹp hơn tao." Thiên Lam nói rồi hất mặt về phía đàn em. Một người trong số đó đi ra khỏi đám đông tiến đến gần cô cầm theo một con dao.

" Các người định làm gì?" Linh sợ hãi lùi lại phía sau.

" Rạch mặt mày ra chứ làm gì." Nói rồi nữ sinh đó túm lấy tóc cô giơ con dao lên. Phải làm sao bây giờ, hai anh chàng vệ sinh luôn theo dõi cô thì không thể theo dõi cả trong WC được.

" Vù." Con dao trên tay của cô nữ sinh đó bị đá văng ra chỗ khác. Người đá nó chính là Đình Đình.

" Sao các người quá đáng vậy? Tôi đi gọi hiệu trưởng bây giờ." Tử Vy chạy ra hất tay cô nữ sinh ra khỏi tóc Linh.

" Con kia, chuyện của tao ai cho mày xía vào. Hay là mày định chết chung với nó luôn." Thiên Lam đanh đá nói.

" Tôi gọi bảo vệ rồi. Các cô không mau đi là bảo vệ lên đấy." Đình Đình điềm tĩnh nói.

" Chúng mày đợi đấy, nếu gặp lại thì tao không tha đâu." Thiên Lam cùng đàn em đi ra khỏi WC.

" Đình Đình, cậu giỏi thật đấy. Cậu biết võ à?"Linh quay ra hỏi Đình Đình.

" Ừ hồi mình cấp 2 mình có tập chút ít. Mà cậu không sao chứ. Từ giờ phải cẩn thận với cô ta hơn vì bây giờ mục tiêu của cô ta là cậu đấy." Đình Đình nhắc Linh đề phòng.

" Mà sao các cậu lại ở đây. Đình Đình cậu nói gọi bảo vệ là dọa bọn họ à?" Linh nói.

"Ừ.Hihi bảo vệ thì bảo vệ chứ làm sao vào nhà vệ sinh nữ được. Bọn họ ngu thật.Bọn mình cũng đi WC thì thấy cậu bị đám người kia chặn lại liền đến giúp." Đình Đình trả lời.

" Cảm ơn hai cậu vừa nãy đã giúp mình.Chúng ta đi ra ngoài nói chuyện đi. Ở đây không tiện." Linh nói rồi cùng Đình Đình và Tử Vy đi ra.

" Có gì đâu chúng ta là bạn bè mà. Bạn bè thì giúp đỡ lẫn nhau chứ." Tử Vy khoác vai Linh và Đình Đình vui vẻ nói.

" Ba chúng ta sẽ là bạn tốt của nhau nhé!!" Đình Đình vui vẻ giơ tay ra đằng trước.

" Được!!" Linh và Tử Vy giơ tay chồng lên tay Đình Đình đồng thanh nói to.

Linh về nhà trong tâm trạng vui vẻ.

" Hôm nay ngày đầu đi học vui không cháu?" Bà Hồng hỏi khi Linh vừa vào nhà.

" Dạ vui ạ. Hôm nay cháu còn kết bạn với hai người bạn rất tốt nữa."

" Ừ. Cháu tốt bụng như thế thì sẽ có nhiều bạn thôi."

" Vâng. Cháu đi tắm đây ạ." Nói rồi Linh lên phòng.

Cô tắm xong thật sảng khoái. Tâm trạng của cô hôm nay rất vui.

" Cháu nấu giúp cô bữa tối được không. Cô hơi mệt một tí. Cô lên phòng nằm một lát. Tí nữa nếu Tiểu Khải về cháu gọi cô xuống nhé." Bà Hồng ôm đầu vẻ mệt mỏi và đi lên phòng.

" Vâng. Cô mệt lắm ạ. Cần cháu mua thuốc cho cô không?" Linh lo lắng cho bà.

" Không cần đâu. Cô nằm nghỉ tí là hết mệt ấy mà."

Cô nấu bữa tối xong ngó đồng hồ mới hơn 7h. Cô ngồi ở bàn đợi Khải. Hết xem TV, ngồi chơi game,... cô ngủ gục lúc nào không hay biết trên ghế sopha.

20h45..... Khải mở cửa bước vào. Anh nhìn thấy Linh đang nằm trên sopha, anh tiến đến gần cô. Vẻ đáng yêu của Linh khi ngủ khiến Khải phải nhìn đắm đuối. Anh cởi chiếc áo khoác ngoài ra rồi từ từ đắp cho cô. Tối đến, thời tiết khá lạnh nên Khải bế Linh lên phòng.

Anh đặt cô nhẹ nhàng xuống giường, chiếc chăn ở khá xa người cô khiến anh phải vươn người qua người cô với lấy. Bất giác anh quay sang cô, đây là lần thứ thứ ba mặt anh và mặt cô gần đến thế ( lần thứ nhất trên máy bay, lần thứ hai khi cô và anh hôn nhau ^^). Anh nhìn rõ đôi lông mày, hàng mi cong và đôi môi hình trái tim của cô, tất cả đều rất hài hòa. Tim của Khải bây giờ đập rất nhanh. Anh kéo chăn cho Linh xong rồi đi ra khỏi phòng.

6h sáng.... Linh mở mắt thức dậy. Cô nhớ là mình hôm qua nằm ngủ dưới ghế sopha mà giờ lại nằm trên giường, cô chỉ biết có một vòng tay rất ấm áp bế cô lên phòng. Cô bước xuống cầu thang thấy Khải đang làm đồ ăn sáng.

" Cô dậy rồi à?" Khải quay ra khi nhìn thấy Linh.

" Ừ. Không ngờ anh cũng biết nấu bữa sáng hả?" Linh châm học Khải.

" Tôi đã bảo rồi đừng coi thường tôi mà."

" Hôm qua anh bế tôi lên phòng à? Sao không gọi tôi dậy?" Linh e dè hỏi.

" Thấy cô ngủ ngon quá không muốn đánh thức."

" Cảm ơn anh!!" Linh nói rồi quay đi. Đây là cuộc nói chuyện không có cãi vã đầu tiên của cô với Khải.

" Cô lên gọi mẹ tôi xuống ăn sáng giúp tôi với." Khải nói.

Linh không trả lời, cô bước lên cầu thang tiến đến phòng của bà Hồng.

" Cộc cộc cộc..... cộc cộc cộc" Linh gõ cửa phòng bà.

" Cô ơi. Cô xuống ăn sáng ạ." Linh gọi to.

Mãi không thấy bà Hồng trả lời. Cô liền mở cửa bước vào. Cô giật mình khi thấy bà Hồng mồ hôi rất nhiều nằm trên giường.

" Cô ơi cô bị sao vậy." Linh chạy đến sờ lên trán bà Hồng. Trán bà rất nóng, cô vội đi lấy nhiệt kế.

" Có chuyện gì mà cô hớt ha hớt hải vậy?" Thấy dáng vẻ lo lắng, vội vã của cô Khải hỏi.

" Mẹ anh bị sốt rồi. Người cô nóng lắm, tôi đang đi kiếm nhiệt kế." Linh mở tủ ra tìm kiếm.

Khải nghe xong vội vã chạy lên phòng bà Hồng. Khải đắp khăn mát lên trán cho bà còn Linh tìm được nhiệt kế rồi đo cho bà.

" Nay cô không phải đi học à? " Khải hỏi.

" Không. Mai tôi mới bắt đầu đi học chính thức."

" Ừ. Vậy cô ở nhà chăm sóc mẹ tôi giúp tôi nhé. Tôi phải đi làm." Khải nói rồi lấy chiếc áo khoác lên người.

" Anh cứ đi đi . Cứ để cô cho tôi chăm sóc."

Linh ở nhà không có việc gì khác ngoài nấu cháo cho bà Hồng ăn và ăn bữa trưa.

" Cháu vất vả rồi. Cô xin lỗi vì bị ốm như thế này." Bà Hồng nói.

" Dạ không đâu ạ. Cháu rất vui khi chăm sóc cô mà." Linh cười tươi.

" Cháu thật là một cô gái tốt."

Linh cười không nói gì.

19h tối.... Linh nấu cháo cho bà Hồng. Cô mang lên cho bà ăn rồi xuống nhà nấu bữa tối. Cô đang nấu thì nghe tiếng cổng mở. " Chắc là Tuấn Khải về." Cô nghĩ.

" Chào cháu." Tiếng một người đàn ông vang lên.

Cô giật mình quay ra nhìn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.