Anh Ấy Từ Chối Trở Thành Một Tên Cặn Bã Sau Ly Hôn

Chương 4: Liên quan gì đến ông




"Hi, Tần Văn, thật trùng hợp" Có người đi tới chào hỏi.

Tôn Khai Ninh mặc một bộ đồ vận động cùng giày thể thao màu trắng, so với nhân viên an ninh một thân màu đen ở cửa rất không phù hợp, trông giống như học sinh đột nhập vào nơi này. Anh trông vô cùng nổi bật với nụ cười chói lọi, nhìn như vô hại nhưng thực ra lại là bạn tốt của Trì Hàn, cấp bậc tin tức tố tuy không cao bằng Trì Hàn nhưng cũng không thể đánh giá thấp được, nghe nói có một lần xảy ra xung đột, anh đánh bại toàn bộ Alpha trong phòng.

Có sự áp chế tin tức tố giữa các Alpha, Alpha cấp thấp không bao giờ có thể chống lại cấp cao.

"Thật là trùng hợp" Tần Văn không thực sự hòa nhập vào vòng quan hệ của Trì Hàn, cậu cũng biết có nhiều người cười nhạo mình, ngoại trừ Tôn Khai Ninh, anh luôn cư xử rất thân thiện.


"Tới đây ăn tối sao?" Tần Văn nhẹ giọng dò hỏi.

"Gần như thế, Hứa Dạng Thành là ông chủ ở đây" Tôn Khai Ninh vẫn chưa biết việc Tần Văn cùng Trì Hàn ly hôn, chính xác thì Trì Hàn vẫn chưa nói chuyện này với ai, anh mặt mày hớn hở nói "Này, Trì Hàn một lát liền tới, ngồi cùng không?"

Theo làn gió mát mang theo hơi thở quen thuộc của tuyết tùng, Tần Văn vô thức siết chặt cơ thể, cậu lướt qua Tôn Khai Ninh nhìn về phía sau anh, quả nhiên hình bóng thân thuộc đập vào tầm mắt cậu.

Trong nháy mắt, Trì Hàn ngẩng đầu lên.

Tần Văn hốt hoảng dời tầm mắt đi, cùng Tôn Khai Ninh hơi hơi gật đầu "Tôi còn bữa tiệc bàn việc làm ăn, lên trước đây"

"Được thôi" Tôn Khai Ninh nói xong mới chú ý tới Trì Hàn, anh chỉ chỉ nhà hàng "Tần Văn mới vừa đi vào, tôi thật sự phục cậu ấy, một Omega đem việc của tập đoàn xử lý ổn thỏa mọi thứ, nếu không phải đã xác định giới tính, tôi còn nghi ngờ cậu ấy là Alpha, thật quá thông minh."


Bên này Trì Hàn cũng không phản bác, Tần Văn quả thực một Omega lý trí hiếm có, cậu biết cách phán đoán tình hình, tối đa hóa lợi ích, có thể vượt qua lượng lớn Alpha.

"Không phải chứ, cậu đối xử thờ ơ như vậy với cậu ấy làm gì?" Tôn Khai Ninh vừa nhìn thấy biểu cảm lạnh nhạt của hắn liền thở dài, nhịn không được tận tình khuyên bảo "Tần Văn thật sự rất tốt, tôi đối với Omega nam mềm mại quyến rũ không chút hứng thú, nhớ tới liền nổi da gà, Tần Văn quả thực là một dòng nước trong, lớn lên cũng rất đẹp"Trì Hàn không để ý tới Tôn Khai Ninh, tự mình đi tới nhà hàng.

Tôn Khai Ninh cảm thấy nói ngoài miệng cũng không có khác biệt, nhìn bóng dáng Trì Hàn rồi đột nhiên nói "Nếu cậu không quan tâm thì cho tôi!"

Không khí bỗng nhiên như là bị một bàn tay vô hình siết chặt, kéo căng đến mức không khí trong lá phổi người cũng bị hút sạch, một thứ gì đó lạnh lẽo lướt qua da mặt anh, tinh thần Tôn Khai Ninh căng thẳng, theo bản năng phóng thích tin tức tố chống cự, bất tri bất giác cảm nhận được loại cảm giác áp bách cường đại này đến từ Trì Hàn.


Hắn...........

Trì Hàn thản nhiên liếc nhìn Tôn Khai Ninh, một tầng sương giá ngưng tụ nơi hắn vừa đứng.

Khi Hứa Dạng Thành đi tới, Tôn Khai Ninh còn đang ngẩn ngơ, hắn ta vỗ vỗ bả vai anh "Làm sao vậy?"

Tôn Khai Ninh lúc này mới cười, bất lực bực bội "Người này thật là..." Nói không thích còn không cho phép người khác động vào, đây là không thích sao?

Tần Văn ở trong phòng đợi 20 phút đối tác mới tới, một người đàn ông trung niên khoảng ngoài 30 tuổi, là một Alpha, có thể nói ngoại trừ Tần Văn "Khác loài", người làm kinh doanh đều là Alpha"

Người đàn ông trung niên tên là Lý Xương Bằng, trước khi ngồi xuống đã bắt đầu đánh giá Tần Văn, cuối cùng ha hả cười, giấu đi cảm xúc chân thật.

Lý Xương Bằng đương nhiên biết Tần Văn là ai, cũng biết chồng cậu là ai, đồng thời cũng nghe được lời đồn Trì Hàn đối với Omega này rất không hài lòng, hai người không cùng tham dự các bữa tiệc xã giao, nói trắng ra là chán ghét.
Omega bị Alpha chán ghét, kết cục đều là bị người khác ăn hiếp.

Lý Xương Bằng đáng lẽ phải tuyên bố chủ quyền của lần hợp tác này nhưng lại vì muốn công kích tinh thần Tần Văn mà phóng ra một chút tin tức tố, sền sệt và tràn ngập hơi thở miệt thị, tóm lại là phản cảm.

Tần Văn sắc mặt tái nhợt, cậu là Omega đang mang thai, căn bản không chịu nổi tin tức tố của Alpha khác. "Lý tổng" Tần Văn tay đặt trên đùi siết chặt rồi lại buông ra, cũng may mắn cậu có mang theo thuốc ức chế, cậu hướng Lý Xương Bằng cười cười, nhẹ nhàng nói "Ngài cũng biết tôi là Omega, thật sự không cần cùng tôi so đo" Nhưng tin tức tố của ông ta vẫn không thu lại, thậm chí còn vì ác ý mà nồng đậm lên, mang theo vài phần tanh hôi, Tần Văn cố lắm mới không nôn ra, cậu đầu ngón tay rét run mà từ bên cạnh lấy ra văn kiện đưa cho Lý Xương Bằng "Lý tổng nhìn xem, đây là điều mà chúng tôi đã thương lượng với ngài trước đây, có chỗ nào không phù hợp chúng tôi sẽ sửa"
Hôm nay nói trắng ra là chỉ để gặp mặt, công việc cụ thể đã xác định từ trước nên Lý Xương Bằng cũng không có ý kiến gì, ông ta chính là tới để làm nhục Tần Văn, ai kêu cậu ta là Omega của Trì Hàn chứ.

Những người này ở lĩnh vực Alpha không thắng được Trì Hàn, chỉ có thể dẫm đạt Omega nhỏ bé như Tần Văn, cảm nhận một chút kɦoáı ƈảʍ khác.

"Nào, uống một ly trước" Lý Xương Bằng cười tủm tỉm đưa cho Tần Văn một ly rượu vang đỏ.

Thời gian mang thai Omega kiêng kị uống rượu.

Tần Văn đứng lên,nhận lấy nhưng không uống, hiện tại sức khỏe cậu không tốt lắm, tin tức tố của ông ta gần như bao trùm lấy cậu, khiến toàn thân cậu đau đớn "Lý tổng" Tần Văn trên trán đổ mồ hôi lạnh "Gần đây thân thể của tôi không khỏe, không thể uống rượu"

"Ồ~" Lý Xương Bằng lộ ra dáng vẻ bừng tỉnh khoa trương "Quên mất, Tần tiên sinh là Omega"
Tần Văn mím môi, đuôi mắt đỏ lên, như là bỗng nhiên xuất hiện một con cá, từ trong lòng Lý Xương Bằng lướt qua, ông ta không khỏi nghiêm túc đánh giá Tần Văn, quả thật Omega có khí chất lạnh lùng như vậy rất hiếm có, lại còn ngửi thấy được mùi thơm bạc hà nhàn nhạt.

Giờ phút này, những tin tức tố ngọt ngào của Omega khác bỗng trở nên nhàm chán, Lý Xương Bằng vòng qua bàn đi tới chỗ Tần Văn, nhìn khuôn mặt trắng như ngọc, nhịp tim chậm rãi đạp nhanh hơn, vươn một bàn tay "Tần tiên sinh, một mình trông coi khuê phòng, có phải hay không rất cô đơn?"

Tần Văn kinh hãi, sau đó mới bàng hoàng nhận ra Lý Xương Bằng đã đứng trước mặt mình!

"Liên quan gì đến ông?" Giọng nói từ tính trầm thấp như nghiền nát băng trong đó, màn hoa tám phía ngăn cản phòng ăn cùng cánh cửa ầm ầm vỡ vụn, lãnh lẽo quét qua. Lý Xương Bằng mặt biến sắc, Tần Văn lại giống như được cứu rỗi, thở phào nhẹ nhõm.
Tin tức tố của Trì Hàn vòng qua Tần Văn tạo thành một lá chắn bảo vệ, nếu không công kích diễn ra trong đó sẽ làm cậu nháy mắt mất đi ý thức.

Tần Văn tại chỗ lắc lư một chút, sau đó bên hông có thêm một bàn tay, Trì Hàn dùng thân mình che giữa Tần Văn và Lý Xương Bằng, hai người thân thể sát vào nhau, đôi môi ấm áp của nam nhân cọ qua bên tai Tần Văn, tin tức tố trấn an đâm vào tuyến thể của cậu.

Nó giống như được tái sinh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.