Ân Thiếu, Đừng Quá Vô Sỉ

Chương 4: Nhanh chóng kết hôn




“Ân tổng, đây là… Tư liệu về cô Điền, mời ngài xem qua.”

“Cậu đọc tôi nghe!” Ân Diệc Phong cúi đầu, ngòi bút xoẹt xoẹt trên tờ giấy, anh luôn có những hợp đồng hơn một nghìn vạn thậm chí là hơn cần anh giải quyết, anh không có thời gian rãnh rỗi tìm tòi tư liệu vớ vẩn này, anh chẳng qua là hiếu kỳ, người phụ nữ dám bày mưu này rốt cuộc là có bối cảnh thế nào.

“Điền Tâm Niệm 23 tuổi, tốt nghiệp đại học A, ba Điền bởi vì bệnh mà qua đời lúc cô sáu tuổi, mẹ Tống Lệ Mai khoẻ mạnh, không tái hôn, trong nhà có một công ty nhỏ Tống Lệ Mai một mình xử lý, nhưng mà kinh doanh không được khả quan,chuyện tài chính xảy ra vấn đề, nếu như không có tài chính mới rót vào, e rằng tối đa ba tháng cũng sẽ bị thu mua, cô có một người bạn thân là cô ba Diệp thị Diệp An Bình, chung tình chính là… Cậu hai Phương gia Phương Vũ Thành tối qua mới đính hôn…”

“Được rồi!” Ân Diệc Phong lạnh giọng ra lệnh, chân mày hơi nhíu lại, tối qua tuy rằng anh bị bỏ thuốc, nhưng anh vẫn nghe được cô gọi tên.

Phương Vũ Thành!

Mặc kệ có giả vờ hay không, anh cũng không chấp nhận được phụ nữ dưới thân mình miệng lại gọi tên người khác, vì thế anh không có chút thương tiếc nào thưởng thức thân thể của cô, thậm chí cố ý cư xử thô bạo, mà bây giờ anh càng thêm hối hận tối qua sao lại thương tiếc đối với cô, rất rõ ràng người phụ nữ này coi anh là thế thân!

“Một tuần, tôi muốn thu mua công ty của cô ta!” Đây chính là Ân Diệc Phong, tôn nghiêm của anh vùng cấm này bất luận kẻ nào quyết không thể đụng tới, bước vào là chết không có chỗ chôn!

“Anh còn ngại chưa đủ huyên náo có đúng không!” Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, một giọng nói hùng hồn nghiêm nghị vang lên, trong mắt Ân Diệc Phong lóe lên chút không vui nhưng cũng không nói gì thêm, bởi vì người tới là ba của anh.

Văn kiện trong tay tùy ý ném qua một bên, “Sao ba lại tới đây?”

“Cậu đi ra ngoài trước đi!” Ân Quyết đuổi trợ lý ra ngoài trong mắt tức giận không ngừng tăng lên, nhất là đối mặt với thái độ vô lễ của Ân Diệc Phong ông càng nhịn không được cả giận nói, “Tôi mà không tới, cứ mặc kệ anh làm càn quấy sao, công ty người khác vất vả kinh doanh bị hủy đi? Ngày hôm nay anh làm ra vụ bê bối rồi còn bị quay lén, anh có nghĩ tới cô gái kia hay không, cô bé đó làm sao còn mặt mũi nào để ra ngoài gặp người!”

Đối mặt với nhiều lời chất vấn của Ân Quyết, Ân Diệc Phong chỉ cảm thấy buồn cười, thậm chí anh còn cười ra tiếng, “Con không nghe lầm chứ, người có thủ đoạn độc ác, sắc bén như Ân đổng sự đây vậy mà biết lo lắng công ty của người khác cũng biết thay con của người khác suy nghĩ, ba vẫn chưa quên chứ, con đều làm đúng theo những gì ba đích thân dạy dỗ mà!”

“Anh!” Hơi thở Ân Quyết vận lên không được, khuôn mặt tức giận chợt đỏ bừng, “Anh đừng tưởng rằng bây giờ anh là tổng tài Ân thị thì có thể làm xằng làm bậy, anh đừng quên, bác hai và anh họ anh vẫn còn nhìn chằm chằm vị trí này của anh, ông nội anh vẫn còn là quản sự, bình thường anh chơi đùa như thế nào đi nữa tôi cũng có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng mà bây giờ lại gây ra việc lớn như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ truyền đến tai ông nội anh, Ân Diệc Kỳ bây giờ đã kết hôn, sinh con cũng là chuyện sớm hay muộn, anh còn càn quấy như vậy, vậy thì chờ lúc Ân Diệc Kỳ kéo anh xuống đi!”

Trong mắt hung ác nham hiểm lóe lên một tia âm u lạnh lẽo, tham vọng của anh họ trước đến nay anh biết rất rõ nhưng Ân thị là anh khổ sở lắm mới cứu vãn trở lại, ai cũng không thể cướp được.

“Chuyện này phải lập tức giải quyết, biện pháp tốt nhất chính là mở một buổi họp báo thừa nhận hai người yêu nhau, rồi nhanh chóng kết hôn! Ba sẽ liên lạc qua nhà bên kia, hai con sẽ kết hôn vào cuối tháng này!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.