Ác Điêu

Chương 12




Bùi Thủ Kiếm cảm thấy những ngày gần đây càng thêm phiền.

Mặc dù hai mươi sáu năm qua, nàng một mình cũng có chút tịch mịch nhưng cũng chính là thanh tĩnh, mở công ty bán đấu giá trên mạng, kiếm lời không ít, không phải lo đến cơm ăn áo mặc, cuộc sống cũng thoải mái, tự tại mà đầy đủ.

Nhưng từ khi gặp gỡ mấy người quái dị, cuộc sống của nàng trở nên không còn thoải mái.

Từ sau khi nàng vào Xuân Lưu Hoa ốc mua hoa của một đôi vợ chồng, bọn họ lại thường xuyên mời nàng đến hoa ốc ngắm hoa phẩm trà, nam thì anh tuấn, nữ thì ôn nhu, cảm giác tao nhã, khí chất đặc biệt. Nàng không thể từ chối, đành phải mua hoa để hồi báo, kết quả là nàng mua, họ mời, họ mời nàng mua, nàng lại mua, bọn họ lại mời…Cứ như vậy nàng đã trở thành khách quen của bọn họ.

Ngoài hai người này, nhân khi lên mạng bán đấu giá, nàng cũng quen biết với một khách hàng lớn họ Cao, người nọ tuy rằng cao ngạo nhưng cũng chỉ quan tâm đến hiệu suất, thực sự cầu thị, cá tính khá hợp với nàng. Nhưng Vệ tiểu thư luôn mơ mơ hồ hồ, bạn gái của Cao tiên sinh lại làm nàng đau đầu. Nàng ta thường theo Cao tiên sinh đến gặp nàng, phụ trách phiên dịch với người nước ngoài, lúc đầu nàng có chút lo lắng cho Cao tiên sinh nhưng sau khi chứng kiến một mặt khác thông minh, lanh lợi của Vệ tiểu thư thì nàng mới hiểu đánh giá một con người không phải chỉ nhìn vào bề ngoài.

Chỉ có điều, Vệ tiểu thư cứ hai, ba ngày lại tìm đến nàng, còn thường tự cho là rất thân thiết với nàng, gần như tâm sự hết mọi chuyện với nàng, làm cho thần kinh của nàng cũng trở nên suy nhược, việc bán đấu giá luôn bị tổn thất.

Nhưng thật sự làm cho nàng hao tổn tâm trí, vẫn là nữ nhân tên Lý Tùy Tâm, nàng kia xinh đẹp như là một siêu sao siêu cấp, đã thông qua mạng mà mua một số lượng lớn quần áo hàng hiệu của nàng. Sau đó lại trực tiếp tìm đến tận nơi, muốn nàng chạy đông chạy tây, vênh mặt hất hàm sai khiến như nàng mới là chủ nhân. Thật sự quá kiêu ngạo, nếu không tôn trọng bạn trai chất phác, lại cư xử lễ phép của nàng ta thì nàng đã sớm tống cổ Lý Tùy Tâm đi rồi.

Vì sáu người này xông vào cuộc sống của nàng, nàng liền trở nên bận rộn dị thường, cả ngày đều có đủ thứ việc để lo, không có thời gian cho bản thân nên càng không có chuyện cô độc, nhàm chán.

Giống như hiện tại, nàng lại vội vàng đến bịnh viện. Ba tháng trước một bịnh viện tư thông qua các mối quan hệ cá nhân tìm đến nàng, hi vọng nàng hỗ trợ tìm giúp một viên trí năng mới nhất hình trái tim người. Nàng thông qua các mối quan hệ cá nhân rất nhanh đã tìm được người muốn mua vật phẩm, nghe nói người này sau khi thay tim đã khỏe hơn, muốn gặp nàng để nói lời cảm tạ. Nàng vì thế định hôm nay đến gặp người dám bỏ ra cả triệu Mỹ kim đê mua, nghe nói người nọ vừa sinh ra đã bị bịnh tim, tìm không được trái tim thích hợp để thay, ba mươi năm quan đều dựa vào các thiết bị y họ để duy trì sự sống.

Người đặc biệt như vậy, phải đi gặp mới được.

Nhưng mà, nàng vừa định ra cửa thì vợ chồng người bán hoa đột nhiên tới chơi, nói là muốn bàn thảo với nàng chuyện bán hoa trên mạng. Đúng lúc đó, Cao tiên sinh cùng Vệ tiểu thư cũng tới, nói là đơn đặt hàng của nước ngoài có vấn đề, cần nàng xử lý. Nàng còn chưa biết thế nào thì Lý Tùy Tâm cùng bạn trai cũng xuất hiện, ầm ĩ nói muốn đưa nàng đi xem một số hàng hiệu…

“Ta hiện tại không có rảnh, đang vội đi bịnh viện gặp một người”, nàng nhíu khuôn mặt nhỏ nhắn, nói với sáu vị khách không mời mà đến.

“Bệnh viện? Ai đã xảy ra chuyện?”

“Thực vội sao?”

“Sẽ không phải đi gặp người chết đi?”

“Nếu vậy chúng ta đi cùng ngươi, giúp ngươi thêm can đảm”

Đúng là sáu kẻ quái dị lại nhiều chuyện, nháo nhào, ầm ỹ, không thèm để ý đến ngăn của nàng, liền cùng nàng đi.

Nàng quả thực không có cách, vô lực tùy ý sáu cái đuôi bám theo đến bịnh viện, hại nàng đến muộn nửa tiếng.

Người mua đang ở trong phòng bịnh hạng nhất chờ nàng, khi nàng đẩy cửa bước vào phòng thì thấy một nam, tử đang ngồi trên giường bịnh, ánh mặt trời chiếu rọi từ cửa sổ vào làm cho người ta không nhìn rõ mặt hắn.

“Thật có lỗi, ta đã tới chậm, chúc mừng ngươi đã thay tim thành công, mau lành bịnh”, nàng mỉm cười

“Ngươi chính là Bùi…… Thủ Kiếm.” Người nọ trực tiếp gọi cả họ tên của nàng.

Nàng cả người chấn động, đứng yên, vẻ tươi cười trên mặt cũng ngưng lại. Thanh âm của hắn đã làm lay động lòng nàng.

“Ta vẫn rất muốn trông thấy ngươi……” giọng nam tử có vẻ chờ mong.

Thích ứng với ánh sáng trong phòng, nàng mới thấy rõ khuôn mặt hắn.

Hai cặp mi mà nàng thích nhất, còn có ánh mắt làm cho người ta mê muội, sống mũi thẳng, đôi môi làm nàng không thể kháng cự…

Hắn là ai vậy? Vì sao nàng lại cảm thấy quen thuộc như thế? Đau lòng như thế?

Nàng giật mình ngạc, đi đến bên hắn, tâm bắt đầu kinh hoàng, hô hấp trở nên gấp gáp, máu bắt đầu sôi trào…

Lệ, đột nhiên tràn mi

“Xin chào, ta gọi là Phụng Thao Thiên.” Nam tử đưa tay về phía nàng, ánh mắt rạng rỡ.

Nàng không có mở miệng, chỉ nhìn chằm chằm hắn, sau đó đột nhiên tiến lên, ôm chặt lấy hắn.

Cái gì cũng không nhớ rõ, cái gì đều nghĩ không ra, nhưng nàng lại biết, nàng yêu này nam nhân!.

Đã từ rất lâu, rất lâu rồi…yêu hắn.

Nam tử không có một tia kinh ngạc, ngược lại còn ôn nhu ôm lại nàng, lộ ra nụ cười rực rỡ.

“Trời ạ! Làm sao vậy? Thủ Kiếm, ngươi quen biết hắn a?”

“Hắn là tình nhân của ngươi sao?”

“Oa! Thực lãng mạn!”

“Bộ dáng bọn họ như là cửu biệt gặp lại..”

“Này, Bùi Thủ Kiếm, ngươi có ôm sai người không?”

Sáu người, mỗi người một câu làm cho phòng bịnh trở nên ồn ào, bác sĩ điều trị liền chạy đến, không khách khí quát “ xin các vị giữ trật tư cho, nơi này không phải là Vườn bách thú”

Tất cả liền yên lặng, quay đầu nhìn lại thấy vị này một thân áo trắn, mang đôi kính cận của bác sĩ, đồng loạt ngẩn người.

Nam nhân này…nhìn rất quen.

“Bịnh nhân vừa phẫu thuật xong, cần nghỉ ngơi, các ngươi ngay cả chuyện này cũng không biết thì còn xứng làm người sao?”, bác sĩ nhìn nam tử rồi cất giọng mỉa mai.

Bùi Thủ Kiếm ngẩng đầu, buồn bực nhìn thầy thuốc, lại nhìn nam tử, cùng với sáu người đều có một suy nghĩ

Bác sĩ này nhất định họ đã gặp ở đâu rồi.

Nhất định là thế.

HOÀN

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.