Edit: Chiêu
Beta: Pủn
Drake vĩnh viễn không thể quên được mùa thu tám năm trước, là ngày tốt có một không hai thích hợp với việc định chung thân đại sự.
Gia tộc Aiwen cùng Corsi đồng ý kết thân, chuẩn bị tổ chức lễ cưới.
Năm đó Drake hai mươi mốt tuổi, đã tốt nghiệp đi tòng quân, theo phụ thân trong bộ đội làm đại đội trưởng một thời gian.
Hắn đặc biệt xin nghỉ rời khỏi quân danh, cùng Laya tham gia hôn lễ của Inou.
Hai biệt thự đều vô cùng náo nhiệt, khách nhân lui tới phần lớn đều là người xa lạ, Laya sợ hắn buồn chán, kéo tay hắn lặng lẽ nhảy từ cửa sổ vào phòng Inou, nhìn anh trai mặc thử lễ phục.
Hắn nhớ hôm đó trong lễ cưới, Inou một bộ âu phục trắng tinh, vai cùng phần eo có hoa văn phượng hoàng đồ đằng màu vàng nhạt, nếu đứng gần có thể có thể thấy hoạ tiết lông chim rải rác, tao nhã phi phàm.
Laya cầm chiếc nơ màu bạc đeo cho Inou, cài lên một đoá hoa hồng vào trước ngực.
Inou đứng trước gương chỉnh lại biểu tình, càng giống như người mẫu thân Omega đầy Eri, mặt mày ôn nhu mặt mày, lúc mỉm cười thực sự rất xinh đẹp, khiến người ta cảm thấy như gió xuân ấm áp.
Laya chạy qua chạy lại chỉnh trang cho Inou, Drake vì tránh hiềm nghi mà chỉ đứng cạnh cửa sổ, xa xa nhìn cậu.
Hắn mơ hồ cảm thấy Inou không vui như vẻ ngoài, chỉ đang máy móc hoàn thành công việc mình phải làm.
Inou cùng Laya rõ ràng là anh em ruột chỉ cách nhau một, hai tuổi, nhưng tính cách lại khác nhau đến một trời một vực, rất khó khiến người tin tưởng bọn họ thực sự có lớn lên cùng nhau không.
Tính cách Drake tương đối thẳng, so với tính cách giả tạo dối trá như Inou, hắn càng yêu thích tính cách thẳng thắn hào phóng của Laya, ở cùng nam hài mãi mãi không phiền não như Laya mới khiến hắn thoải mái một chút.
Nhưng hôm nay Laya cũng không cười, cậu chôn mặt vào trước ngực Inou, nước mắt dính ướt cổ áo, rơi xuống đoá hoa hồng.
"Đừng khóc." Inou khẽ vuốt tóc Laya, ôn nhu nói, "Cũng không phải không gặp lại nữa."
Laya nắm tay hắn, viền mắt đỏ chót."Chúng ta xưa nay chưa từng tách ra." Laya nhỏ giọng nói, "Em nhất định sẽ rất nhớ anh."
"Anh sẽ sống thật tốt." Thanh âm Inou có chút bất ổn "Em cũng có Drake, đúng không?"
Laya ngượng ngùng nhìn về phía hắn, Drake đối với cậu cười cười, làm một động tác quen thuộc, biểu thị có anh ở đây.
Laya quả nhiên nín khóc mỉm cười: "Ừm.
Em sẽ cố gắng mau chóng đi tìm người."
Inou xoa bóp mặt Laya, tựa như khi còn bé bóp đến đỏ hồng, phảng phất như hai đóa hoa dưới nắng chiều.
Hai anh em không tán gẫu bao lâu, lão quản gia đã đẩy cửa tiến vào, cung kính nói lại quy tắc lễ cưới một lần nữa, thuận tiện dùng ánh mắt trách cứ nhìn Laya, không tiếng động mà ra hiệu Laya phải rời đi tiếp đãi khách nhân.
Drake không thể làm gì khác, cùng Laya rời khỏi phòng ngủ của Inou, nhưng Laya cũng không nghe lời đến sảnh biệt thự, dù sao bên đó đã có Aiwen chủ trì, có cậu hay không cũng được.
Hai người nắm tay nhau chậm rãi bước đến vườn hoa, quý trọng thời gian hiếm có này.
Drake quỳ một chân xuống, từ trong túi móc ra một huân chương nặng trịnh, trịnh trọng đặt vào bàn tay Laya.
"Một năm trước anh cùng cha truy kích một nhóm dị nhân tàn quân, lẩn trốn trong phân bộ sĩ quan chỉ huy.
Trong bọn họ có một triệu hoán sư Thiên hỏa rất lợi hại muốn bỏ chạy, anh liều mạng thiêu đốt quần thể thiên thạch giết kẻ đầu lĩnh, được thưởng một huy hiệu."
Hắn ngượng ngùng cười cười: "Nhưng cũng bị bỏng nặng, sau khi hoàn thành chữa trị một tháng tại bệnh viện, vẫn luôn không dám nói với em.
Hai ngày trước huy hiệu phát xuống, liền muốn nhanh chóng đưa cho em."
"Laya." Hắn nhìn khuôn mặt hồng thấu của Omega, nghiêm túc nói: "Anh đã góp đủ điểm công huân.
Chờ em thành niên, chúng ta kết hôn, được không?"
Laya đưa mu bàn tay lên lau nước mặt, mơ hồ ừ một tiếng, đem huy hiệu đặt ở trước ngực mình.
Bọn họ dưới tán cây dày đặc hôn môi, đó chính là cây ngọc lan nhỏ bé lúc trước bị đá trúng, bây giờ đã trở nên tráng kiện phồn thịnh, rủ xuống vài lá úa vàng trên vai của hắn.
Cây ngọc lan thân cây quá ngắn, chạm đến người bọn họ, Laya kéo tay hắn đến sân vườn cạnh phòng sách, ở đó có một gốc đa khổng lồ trăm năm.
Hai người bọn họ đều là cao thủ leo cây, rất nhanh đã bò lên, ngồi ở trên cành to thô, nghe côn trùng kêu vang, cùng nhau tâm sự.
Không biết qua bao lâu, trong hoa viên yên tĩnh có hai người bước vào, từ từ đến gần, không biết đang nói gì.
Laya bưng kín miệng Drake, ra hiệu hắn chớ có lên tiếng, không thể bị người khác phát hiện ở đây.
Drake hiểu ý gật gật đầu, cùng Laya nín thở nghe ngóng.
Hai người kia chậm rãi đi tới dưới tán cây đa, Drake xuyên qua tầng tầng lớp lớp lá cây nhìn thấy mặt hai người họ, là Aiwen cùng quản gia.
Hắn nghe thấy Aiwen dùng âm thanh lạnh nhạt tiêu chuẩn máy móc như điện tử nói: "Người đã tới đông đủ chưa?"
Quản gia cung kính nói: "Còn bá tước cùng bá tước phu nhân đang ở trên đường, vừa mới liên hệ xác nhận qua, trước tiệc tối có thể đến."
"Chuẩn bị xong rồi chứ? Tất cả mọi thứ đều phải kiểm tra lại một lần." Aiwen nặng nề nói "Phải bảo đảm chu toàn mọi việc."
"Vâng."
Gió thu từ rừng cây thổi tới, lướt qua da dẻ mang theo hàn ý.
Laya không nhịn được hắt xì một cái, gián đoạn cuộc trò chuyện của hai người bên dưới.
Aiwen lớn tiếng quát: "Ai trên cây, đi xuống!"
Laya ngượng ngùng nhảy từ trên cây xuống, Drake cũng cùng nhảy xuống.
"Hồ đồ." Biểu tình Aiwen nghiêm túc nhìn Laya "Đã lớn bao nhiêu rồi, còn không hiểu chuyện?"
Laya ủy khuất bĩu môi: "Biết rồi, hiện tại con sẽ đi đến sảnh."
Drake cùng Aiwen liếc mắt nhìn nhau, bị Laya lôi đi..