[12 Chòm Sao] Hogwarts - Nấm Mồ Của Phù Thủy

Chương 41: Mộng cảnh




Sagit thức dậy trên chiếc giường đã rất quen thuộc. Cô ngồi dậy, dụi dụi mặt nhìn xung quanh, một căn phòng nhỏ với lối bài trí đơn giản với giấy dán tường màu hồng, một cái bàn nhỏ để đầy truyện tranh và búp bê, trong phòng có rất nhiều gấu bông con lớn con nhỏ được sắp xếp gọn gàn đẹp mắt. Sagit nghiêng đầu thắc mắc, kì lạ... sao căn phòng này càng nhìn càng giống phòng con nít trong khi cô đã là thiếu nữ sắp mười bảy!

Cô xuống giường, xoay người nhìn ra cửa sổ, ngoài trời tối đen như mực và có cả cơn mưa tuyết trắng xóa đang không ngừng rơi xuống. Sagit lại lần nữa nhíu mày, "mùa hè cũng có tuyết sao?"

Cạch!

"Bảo bối, con dậy rồi, nào lại đây, ba ôm một cái!"

Là ba, Sagit đứng chết trân tại chỗ, thật sự là ba này. Còn có có cả mẹ, có bà ngoại và cả ông ngoại nữa. Cô bật khóc, nước mắt chảy dài, vui sướng trong thống khổ từng bước từng bước tiến tới đôi tay dang rộng chờ đợi cái ôm ấm áp từ ba, nhưng cô bất chợt khựng lại, đứng như đóng băng khi nhìn thấy hình ảnh của chính mình lúc nhỏ nhào tới ngồi trong lòng ba.


Trên bàn bày rất nhiều món ngon, một con gà tây vàng ươm thơm lừng, món bánh pate ngon mắt, một đĩa kẹo que bạc hà và mẹ thì đang bưng ra đĩa bánh khúc cây. Hôm nay, là Giáng sinh... đêm giáng sinh kinh hoàng mười năm về trước!!!

Sagit sợ hãi, cô lùi dần lùi dần để những hình ảnh thân thuộc kia dần khuất, cô xoay người xông ra ngoài trời tuyết lạnh. Thật sự không muốn, không muốn lại nhìn thấy đoạn kí ức kinh hoàng đó, cô cứ chạy, chạy thật nhanh đôi chân trần buốt lạnh như đông cứng lại hằng lên tuyết những dấu chân đỏ tươi nhưng cô không màn vẫn chạy cà tiếp tục chạy đến cuối lại ngã nhào xuống và nằm dài trên tuyết lạnh đối đôi mắt đơ đẫn hai hàng nước chảy dài xuống nền tuyết trắng..

--

Aries khi vừa mở mắt đã nhận thức được bản thân đang ở một nơi rất tối và lạnh. Tuy không thể nhìn thấy gì nhưng trực giác cho cô biết nơi này rộng lắm, rộng thênh thang và cô thì đang đứng đây đơn độc chỉ một mình.


Trước mắt cô, một hàng dấu chân phát sáng. Thứ ánh sáng duy nhất hiện hữu trong màn tối đen kịt. Aries không do dự mà đi theo nó, những dấu chân phát sáng dẫn lối. Cô đi rất lâu, đi đến mức cảm nhận các khớp xương chân như sắp lìa ra và con đường dấu chân thì cứ trải dài đến vô tận.

Cô gục xuống, tay chống trên nền tuyết lạnh thở hồng hộc, dòng mồ hôi ấm nóng cứ không ngừng chảy xuống ướt đẫm trán.

"Ari!"

Aries ngẩn đầu nhìn. Phía trước, một người phụ nữ nhỏ nhắn trong bộ đầm trắng đang mỉm cười nhìn cô hiền hòa. Bà đưa tay vẫy vẫy gọi cô tới, sau đó không chờ cô kịp đứng dậy mà xoay người bước đi.

"Mẹ"

Cô kinh ngạc đưa tay chạm vào cổ, thật kinh khủng, cô không thể phát ra bất cứ tiếng nào từ cổ họng thậm chí cả những tiếng ú ớ vô nghĩa cũng không thể. Cố gắn kêu gào chị là một việc làm vô nghĩa ngu xuẩn, Aries quyết định đứng lên, đuổi theo thân ảnh sắp xa dần.


Cô đổ dồn sực lực nhanh chóng đuổi kịp người kia, ngay lúc cô dang tay muốn ôm lấy thì thân ảnh đó lại không thể bắt được, nó trong suốt như làn không khí có thù hình. Aries ngã nhào xuống nền tuyết lạnh, cô ngẩn người quay lại. Thân ảnh đó vẫn rất ôn hòa dịu dàng nhìn cô rồi cả thân thể chợt hóa thành ngàn cánh hoa lyli, trắng muốt xoay vòng trong không trung rồi tan biến xuống nền lạnh. Một cánh hoa vừa vặn bay lướt qua lại trước mặt cô rồi đáp xuống nền tuyết kèm theo một giọng nói rất đổi quen thuộc nhưng đã từ lâu cô chẳng còn nghe thấy

"Tỉnh dậy đi!"

---

"A..!"

Aries bừng tỉnh, lập tức đập vào đôi mắt còn mơ hồ là thân ảnh đầy lo lắng của Sagit. Cô ngồi dậy, phớt lờ mọi lời hỏi thăm, cô nhìn quanh. Đây là phòng y tế đặc biệt của trường, và chỉ có cô cùng Sagit ở đây cùng với lọ hoa vỡ vụn và những cánh hoa thì bị dẫm nát.
"Chuyện này..."

"Em không biết, trong lúc mơ màng em đã nhìn thấy có người ở cạnh, ngươi đó ra sức giấm nát cành hoa và thì thầm trong miệng bằng giọng kinh hỉ "Chào mừng thuộc hạ của ta!" sau đó người đo biến mất và em thì lại chìm vào hôn mê sâu lần nữa. Sau khi tỉnh dậy thì trời cũng đã hoàng hôn và em lập tức tới đây tìm chị."

Rầm!

Cánh cửa bị đẩy mạnh và Capricorn xuất hiện trong chiếc áo choàng đen che kín người. Hắn hớt hãi chạy tới, sắc mặt cắt trắng bệch, không hề có ý định giải thích mà lôi thẳng Aries xuống giường và Sagit chạy đi đâu đó. Rất khẩn trương, rất gấp gáp!

Họ bị Capricorn lôi đến đại sảnh đường, trước cửa là ba người Virgo, Cancer và Scorpio. Vừa đến nơi, Virgo đã vội vàng đẩy cửa, Aries và Sagit lần nữa bị lôi vào phòng trong trạng thái ngu ngơ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Virgo!!!"

Cảnh tượng bên trong thật sự làm cho cả ba người Sagit, Aries và Capri hết hồn. Giữa đại sảnh đường rộng lớn, bàn ghế không, chỉ còn lại một nhánh cây khổng lồ với những bông hoa trắng muốt không ngừng tỏa ra hương thơm có ánh sáng, những cành cây đó siết chặt lấy thân thể năm người Aqurius, Leo, Libra, Gemini và Taurus, một nhánh cây nhỏ lần lượt đâm sâu vào động mạch cổ của từng người, chúng như muốn rút cạn máu họ.

Bên dưới, Pises kinh ngạc nhìn thấy sự xuất hiện của sáu vị khách không mời. Cô định lao tới nhưng rất nhanh đã bị Virgo khống chế. Virgo hướng mọi người hét lớn "Có nhìn thấy gốc cây không? Đó là hoa sự sống mà lần trước chúng ta tìm được, các cậu là khắc tinh, các cậu phải nhỏ máu vào nó để chúng ta có thể ngăn cản đại lễ này lại, nhanh lên!"
"Nhưng..." Cancer chần chừ, anh nhận thấy có gì đó rất không đúng nhưng chẳng thể lí giải được.

"KHÔNG ĐƯỢC, MỌI NGƯỜI KHÔNG THỂ LÀM NHƯ VẬY! KHÔNG ĐƯỢC!!!"

Pises kinh hãi gắn sức thoát khỏi kiềm hãm của Virgo nhưng hôm nay Virgo thật sự rất mạnh, cho dù cô có vùng vẫy cỡ nào thì Virgo cũng sẽ giữ chặt cô lại được.

"Các cậu mau làm đi. Nhìn đi, trăng sắp lên rồi, có nghĩa là đại lễ cũng sắp hoàn thành, nhanh đi, không còn kịp nữa đâu!!!"

Không còn cách khác, họ lần lượt cắt tay nhỏ máu vào gốc cây sự sống. Mỗi một giọt nhỏ xuống là một lần những nhánh cây rung lắc dữ dội và những người bị kiềm hãm trong hôn mê cũng bất giác nhíu mày đau đớn.

"KHÔNG ĐƯỢC, CAPRI, DỪNG LẠI, CAPRI!!! ARIES!!!" Pises vẫn không bỏ cuộc, cô cố gắn vùng vẫy dù chỉ còn lại Capri và Aries là chưa nhỏ máu, hi vọng cuối cùng cũng chỉ còn có họ.
Capricorn dù có chần chừ nhưng khi nhìn thấy sắc mặt đau đớn của Gemini trên kia khiến hắn không kiềm lòng được mà nhỏ xuống một giọt máu đỏ tươi. Cuối cùng chỉ còn lại mình Aries, Virgo không chờ đợi nổi nữa, cô lôi xềnh xệt Pises đi lại, giựt lấy con dao trên tay Aries một nhát cắt mạnh xuống.

Nhìn vết cắt sâu hõm trên lòng bàn tay, Aries không khỏi kinh ngạc nhìn "Vir, cậu..."

Virgo không bận tâm Aries thấy thế nào, cô dùng con dao vừa nãy, kéo lấy cánh tay đang cố gắn vùng vẫy của Pises và cứa mạnh vào!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.