Vũ Động Càn Khôn

Chương 2: Thông Bối Quyền




Sáng sớm, sương mù dày đặc bao phủ cả ngọn núi tĩnh lặng này, làm tầm mắt của mỗi người trở nên nhìn không rõ.

"Hô ~ hô ~"

Trong một khu rừng ở phía sau núi, đột nhiên truyền ra tiếng thở dốc kịch liệt, đưa tầm mắt đến gần có thể nhìn thấy trên một khu đất trống ở trong rừng, một thân ảnh nho nhỏ đang dùng cả hai tay ôm lấy một thân cây cao lớn, thân thể hắn mượn lực kéo của hai tay, không ngừng nhấp nhô lên xuống, hơn nữa trong lúc lên xuống, thân thể hắn bày ra một loại tư thế có chút quái dị, loại tư thế này làm cho khắp cơ thể đều vận động cùng lúc.

Mặt khác, ngay tại cánh tay và cổ chân của hắn còn treo mấy khối sắt đen kịt, từng giọt mồ hôi thẫm thấu ra từ trong quần áo, lan tràn khắp cả mấy khối sắt kia.

Thân ảnh nho nhỏ này tất nhiên là Lâm Động, tuổi thơ của hắn chưa từng hưởng qua phú quý bao giờ, hơn nữa lại có một phụ thân nghiêm khắc luôn dạy hắn những thứ quan trọng nhất trong tu luyện - nghị lực và chăm chỉ, những thứ này chính là tiền vốn và cũng là điều kiện duy nhất hắn có để cạnh tranh với những người khác.

Mồ hôi chảy vào trong mắt, cảm giác chát và xót làm hắn cắn chặt hàm răng, hắn có thể cảm giác được sau khi trải qua luyện tập cao độ, cả cơ thể hắn phát ra loại cảm giác ê ẩm và mỏi mệt, lúc này rất nhiều người sẽ lựa chọn nghỉ ngơi, nhưng mà phụ thân hắn từng nói cho hắn biết, chỉ có tại loại thời điểm như vậy mới có thể đột phá cực hạn nên... nhất định phải kiên trì!

Tuyệt đối không thể thả lỏng!

Vì tộc hội nửa năm sau, hắn buộc phải liều mạng tu luyện!

Cảm giác tiếp cận cực hạn làm đầu choáng váng, hoa mắt, bất quá cùng với sự kiên trì của Lâm Động, đột nhiên một tia nhiệt lực kỳ dị mạnh mẽ xuất hiện trong cơ thể, nhiệt lực này vừa xuất hiện làm tinh thần Lâm Động rung lên.

Là dược lực của Xích Tham!

Mấy ngày trước, gốc Xích Tham kia vốn dùng để trị liệu thương thế cho Lâm Khiếu, dưới sự kiên trì của hắn, cuối cùng đều bị đưa vào trong cơ thể Lâm Động.

Không thể không nói, loại linh dược này có hiệu quả rất lớn với Lâm Động đang bị vây trong Thối Thể kỳ, tu luyện mấy ngày ngắn ngủn mà Lâm Động có thể cảm giác rõ ràng thân thể hắn ít nhất mạnh gấp đôi so với mấy ngày trước. cái loại thân thể cường hóa này hắn có thể cảm giác được rất rõ ràng.

Đương nhiên, dược lực Xích Tham có hiệu quả rất tốt với Lâm Động, nhưng loại dược lực này dù sao cũng không phải vô cùng vô tận, dù sao Xích Tham cũng vẻn vẹn chỉ là nhất phẩm linh dược mà thôi, bởi vậy dược lực của nó phát huy trong năm ngày rồi dần dần tản ra.

Bất quá loại tản ra này không phải hoàn toàn biến mất, thân thể Lâm Động chỉ mới bắt đầu cường hóa, tất nhiên không thể hoàn toàn hấp thu tất cả dược lực được, bởi vậy một ít dược lực sẽ lắng đọng sâu trong thân thể hắn, nhưng đến khi cơ thể Lâm Động đạt đến đói khát cực độ, loại lắng đọng này cuối cùng cũng bị bức ra, bị gân cốt cơ thể Lâm Động giống như quỷ đói tham lam cắn nuốt...

Một tia dược lực ôn nhuận chậm rãi tiến vào cơ thể, lúc này Lâm Động như nghe được vô số tiếng reo hò từ tế bào trong cơ thể, loại cảm giác ê ẩm mệt mỏi yên lặng tiêu tán đi, thay vào đó là một loại cảm giác tinh lực dư thừa vô cùng vô tận.

"Hắc..."

Lâm Động nắm lấy thân cây, thân thể mạnh mẽ búng lên, lăng không lộn ra phía sau, vững vàng đứng trên mặt đất, xoay lưng lắc cổ, xương cốt cả người đột nhiên vang lên một tiếng răng rắc, sau đó Lâm Động vui sướng phát hiện thân thể hắn tựa hồ thoáng cường tráng hơn.

"Thối Thể đệ tam trọng!"

Nắm tay nhỏ bé Lâm Động nắm chặt lại, cảm thụ được cỗ lực lượng xuất hiện khi giãn cơ thể ra, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ sợ hãi xen lẫn vui mừng, từ khi tu luyện đến nay, bởi gia cảnh nghèo hàn nên hắn rất ít có cơ hội dùng linh dược, không ngờ lần này dùng thử lại có hiệu quả lớn đến vậy.

"Ừm, cũng không tệ lắm..."

Khi Lâm Động đang vui sướng vì công lực tăng tiến, một âm thanh truyền đến từ bên cạnh, hắn vội vàng quay đầu, vừa lúc nhìn thấy Lâm Khiếu mặc một thân quần áo mộc mạc đang đứng dưới một đại thụ, trên khuôn mặt ngày thường không lộ ra nửa tia cười vui lúc này cũng xuất hiện một chút tươi cười.

"Cha!"

Nhìn thấy Lâm Khiếu, Lâm Động cũng kinh hỉ kêu lên.

Lâm Khiếu gật gật đầu, đến gần Lâm Động, ánh mắt từ trên xuống dưới quét một vòng thân thể Lâm Động, khóe miệng nhếch cười, nói: "Thối Thể đệ tam trọng, không tồi"

"Đều nhờ gốc Xích Tham kia." Lâm Động lắc lắc đầu, hắc hắc cười.

"Xích Tham vẻn vẹn chỉ là Nhất phẩm linh dược, dù những người khác dùng, muốn từ đệ nhị trọng đạt đến đệ tam trọng cũng cần một hai tháng, nhưng đây lại là thành quả một ngày một đêm của ngươi" Lâm Khiếu nhìn Lâm Động, trong lòng cũng khẽ thở dài một tiếng, trong khoảng thời gian này, thấy Lâm Động liều mạng tu luyện, trình độ rèn luyện như vậy làm mẫu thân đỏ mắt vài lần, tuy ngoài miệng hắn không nói gì, nhưng thân là phụ thân, trong lòng hắn cũng có chút đau lòng.

Hắn hiểu Lâm Động liều mạng tu luyện như vậy chỉ muốn ở trên tộc hội nửa năm sau lấy được một cái thành tích kha khá, nếu vậy, thân là phụ thân, hắn cũng có thể cứu vãng được một ít mặt mày trong Lâm gia.

Lâm Động ngây ngô cười, dù trong khoảng thời gian này rất mỏi mệt nhưng cũng có thu hoạch xa xỉ, ngày càng tiếp cận so với đám tinh anh trong Lâm gia.

"Đem mấy khối sắt buông bỏ đi, bây giờ ngươi đã đạt đến Thối Thể đệ tam trọng, cũng có thể miễn cưỡng tu luyện vũ kỹ, ta sẽ dạy ngươi một bộ quyền pháp." Lâm Khiếu nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Nghe vậy đôi mắt đen láy của Lâm Động nhất thời rực sáng, hiện tại hắn đã đạt đến Thối Thể đệ tam trọng nhưng lại không có nửa chiêu nửa thức nào, đánh nhau với người ta cũng chỉ có thể cậy mạnh thôi, nên trong lòng đã sớm hướng tới vũ kỹ, là thứ có thể làm cho thực lực hắn tăng mạnh lên, bất quá vì tố chất thân thể nên Lâm Khiếu vẫn chưa từng dạy cho hắn, hiện tại rốt cục cũng có cơ hội, sao hắn không vui cho được?

"Võ học khắp thiên hạ chia làm cửu phẩm tam thừa, nhất đến tam phẩm là tiểu thừa, tứ đến lục phẩm là trung thừa, thất đến cửu phẩm là thượng thừa, ta muốn dạy ngươi là một loại quyền phẩm tiểu thừa nhất phẩm - Thông Bối Quyền" Lâm Khiếu nói.

Lâm Động liên tục gật đầu, cũng không thất vọng vì quyền pháp kia vẻn vẹn chỉ là tiểu thừa nhất phẩm, hắn hiểu được đạo lý cơm phải ăn từng chút, hơn nữa đối với không ít người mà nói, tiểu thừa nhất phẩm đã là không tồi rồi, nghe nói trong Lâm gia, vũ kỹ cao nhất cũng vẻn vẹn là một loại vũ kỹ trung thừa tứ phẩm mà thôi, hơn nữa là năm đó gia gia vẫn còn là Lâm thị nội tộc, từ trong Tàng Kinh Các may mắn tìm được.

"Vũ kỹ chia cấp nhưng quan trọng nhất vẫn ở bản thân, ở trong tay cường giả chân chính, mặc dù là vũ kỹ nhất phẩm tầm thường cũng mang theo lực sát thương kinh người, thực lực Tu Luyện Giả càng mạnh, uy lực vũ kỹ khi thi triển ra lại càng mạnh" Lâm Khiếu xòe bàn tay ra, ngoắc ngoắc Lâm Động: "Dùng lực lượng lớn nhất, tốc độ nhanh nhất của ngươi đến công kích ta đi"

Lâm Động trợn mắt, vứt bỏ hết thảy khối sắt trên người, trực tiếp đánh một quyền về Lâm Khiếu.

Đối mặt với một kích toàn lực của Lâm Động, Lâm Khiếu lại tùy tay vung lên, bàn tay nhanh như chớp lướt đến Lâm Động, ống tay áo vung lên, một tiếng "ba" vang lên, sau đó Lâm Động nhe răng trợn mắt nhảy dựng lên, vội vàng vén tay áo lên, chỉ thấy cả cánh tay đều đỏ lên.

"Thông Bối Quyền, nương y phát kình, nếu ta thoáng tăng lên hoặc vận dụng một chút nguyên lực thì xương cốt cánh tay này của ngươi đã bị đánh vỡ" Lâm Khiếu từ từ nói: "Tu luyện Thông Bối Quyền cần lấy y phục luyện công, quyền pháp này chú trọng khi nương y phục phát kình, khi tu luyện nhờ vào y phục của mình phát ra tiếng vang là được. Thông Bối Quyền có cửu thức, cũng gọi là Cửu Âm Kình bởi mỗi một thức đều có tiếng vang, thức nối thức, cửu âm vang lên thì uy lực có thể so với nhị phẩm vũ kỹ"

"Ngươi chú ý nhìn, cố gắng nhớ kỹ cửu thức này!"

Lâm Khiếu quát khẽ một tiếng, đột nhiên triển khai tay chân, chân vừa động, chỉ thấy thân hình như hổ, song chưởng múa may như một đầu Thông Bối Viên Hầu đang mở ra thân mình, từng đạo âm thanh thanh thúy ba ba không ngừng vang lên.

Lâm Động không chớp mắt nhìn nhìn Lâm Khiếu múa quyền, bất tri bất giác tâm thần ngưng tụ lại, tất cả những gì chung quanh đều bị hắn tự động bỏ qua, trong mắt chỉ còn một bộ quyền pháp kia mà thôi!

Bởi vì dạy võ nên Lâm Khiếu cũng cố ý giảm tốc độ lại, diễn luyện vài lần mới từ từ thu công, nhìn về phía Lâm Động hỏi: "Nhớ chưa?"

Lâm Động trầm ngâm một chút, có điểm không quá xác định gật gật đầu.

"Hả? Đánh thử xem?"

Thấy thế khuôn mặt Lâm Khiếu cũng xẹt qua một tia kinh ngạc, tuy hắn giảm tốc độ rất nhiều nhưng cửu thức Thông Bối Quyền cũng không phải đơn giản, lần đầu tiên Lâm Động tiếp xúc vũ kỹ nhưng lại có thể nhớ kỹ nhanh như vậy sao?

Dường như cũng biết Lâm Khiếu kinh ngạc, Lâm Động đi ra hai bước, hai nắm tay đưa ra, một bộ quyền pháp mang theo vài phần trúc trắc thong thả đánh ra.

Lâm Khiếu ở bên cạnh nhìn chằm chằm Lâm Động, khi thấy quả thật hắn đánh đầy đủ cửu thức Thông Bối Quyền ra, trên khuôn mặt Lâm khiếu lại lần nữa xuất hiện một chút ý mừng, tuy Thông Bối Quyền của Lâm Động có chút cứng ngắc, thậm chí có thể nói là tốt mã dẻ cùi nhưng lần đầu tiên tiếp xúc quyền pháp này lại có thể học ra hình ra dạng đã nói lên ngộ tính con hắn không tồi rồi. Phát hiện này làm cho trong lòng Lâm Khiếu có chút vui sướng, xem ra đứa con này quả thật kế thừa thiên phú của hắn năm đó a.

"Cha, vì sao con thi triển Thông Bối Quyền mà không có chút tiếng vang nào vậy?" Một bộ quyền thong thả thi triển xong, Lâm Động có chút bất đắc dĩ nói.

"Tiểu tử nhà ngươi đúng là, nếu dễ dàng tu luyện ra tiếng vang như vậy thì Thông Bối Quyền này cũng quá mức hữu danh vô thực đi" Lâm Khiếu cười mắng một tiếng, sau đó nói: "Nhớ kỹ, khi tu luyện cẩn thận cảm ứng lực đạo, chỉ cần ngươi có thể làm cho ống tay áo ngươi đi theo lực đạo của ngươi chứ không phải ngược lại, lực đạo ngươi đi theo ống tay áo thì lúc đó xem như đã tu luyện thành công rồi, đến đây, thi triển lại vài lần đi"

Lâm Động lẩm nhẩm lại vài lần trong miệng, sau đó thi triển lại, mà Lâm Khiếu thì đứng bên cạnh, thường thường ra tiếng chỉ điểm hắn vài chỗ.

Trên khu đất trống trong rừng, từng đạo quyền ảnh không ngừng vũ động, nam hài mồ hôi như suốt nhưng vẫn không thể làm hắn có chút phân tâm nào, khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ rất nghiêm túc.

Thời gian dần đến giữa trưa, Lâm Động không ngừng tu luyện, mà cố gắng như vậy cũng không phải không có thành quả gì, đối với Thông Bối Quyền cửu thức cũng ngày càng thuần thục, tuy rằng vẫn không phát ra tiếng vang, nhưng tư thế cũng đã không kém rồi.

"Hôm nay tu luyện đến đây thôi, mai rồi luyện tiếp" Nhìn thoáng qua sắc trời, lại nhìn thoáng qua Lâm Động đầu đầy mồ hôi, Lâm Khiếu đột nhiên nói, Lâm Động quả thật rất chăm chỉ và chấp nhất trong tu luyện, ngay cả hắn cũng thoáng có chút động dung, chợt lại âm thầm thở dài, xem ra mấy năm nay hắn suy sút làm đứa bé này cũng trở nên sớm trưởng thành hơn nhiều.

"Ừ, cha về nghỉ ngơi trước đi, con sẽ về ngay" Lâm Động lên tiếng nhưng hai nắm tay vẫn chưa đình chỉ lại, hết sức chăm chú làm theo lời Lâm Khiếu, gắng sức cảm ứng biến hóa trong cơ thể.

Thấy thế Lâm Khiếu cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, tiến bộ của Lâm Động rất nhanh, bất quá muốn làm cho Thông Bối Quyền phát ra tiếng cũng không dễ dàng, năm đó hắn tu luyện ước chừng một tuần mới thành công.

Dặn thêm một tiếng, Lâm Khiếu xoay người bước đi, khi xoay người khuôn mặt hắn cũng hiện lên một chút ý cười, ngộ tính hôm nay mà Lâm Động bày ra làm hắn rất vừa lòng.

"Ngộ tính đứa nhỏ này quả thật không sai, hơn nữa nghị lực rất cao, đạt đến siêu việt như thời kì cường thịnh nhất của ta hẳn sẽ không khó..."

"Ba!"

Ý niệm này vừa hiện lên trong đầu Lâm Khiếu, sau lưng hắn lại truyền đến một đạo âm thanh vang dội và thanh thúy làm khuôn mặt hắn cứng đờ lại, cước bộ lảo đảo một chút nhưng trong mắt lại sáng ngời.

"Xem ra không phải không khó mà là rất đơn giản..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.