Tình Yêu Lạ

Chương 20




“Sơn Tinh - Thuỷ Tinh” là 1 câu chuyện cổ tích thật quen thuộc với trẻ con Việt Nam, mà ko phải chỉ có trẻ con mới biết, người lớn người nhỏ, người già người trẻ hay cô chú anh chị nào cũng đc biết và có sơ sơ hiểu cốt truyện của nó. Nó đại khái là:

“Hồi xửa hồi xưa, hồi xưa hồi xửa (Tôi ghét nhất là cái câu này, nghe sến Tàu chết đi đc… Cứ lật vở cổ tích ra là có cái câu này. Nghe riết cũng nhàm!! Mà tại sao ko phải là: Hồi đỏ hồi đó… Hay khác hơn là 1 câu nào đó chứ đừng phải là 1 câu như thế?? (@_@) Tôi có lẽ là ko có duyên với Cổ Tích nên từ nhỏ chỉ đc coi fim siêu nhân và nghịch đất cát, thế nên giờ đầu tôi cũng bị ảnh hưởng vì lí do đó.)… xưa ơi là xưa có 1 ông vua Hùng, có 1 cô công chúa tên là Mị Nương, nàng ta xinh đẹp hơn người nên đc các chàng trai yêu thích rồi đến cầu hôn rất rất là đông! Vua Hùng chẳng biết làm sao nên đành phải mở 1 đại hội “tuyển chồng” cho con gái. Tuyển wài, tuyển wài, tuyển mãi… chẳng có ai đủ đô mà làm chồng đc pà công chúa khó tính nên rốt cục pả bị ế nặng.

Rồi, đến lúc chuyện nguội lạnh đi thì có 2 vị “dị nhân” xuất hiện. 2 vị này nói chung là “đẹp zai” hơn người (tại ko phải người nên nói vậy thôi), lực lưỡng ngoại hình, giàu có nứt vách nên đã làm cho pà công chúa kia mê chết mệt chết mê. Pả nói với vua cha là ưng rồi nhưng vì có 2 ông nên ko biết làm sao cho đặng, tại vì ko thể nào lấy 2 chồng đc. Ai mà ngu zì làm mọi 2 thằng đó 1 lượt! Thế nên, vua Hùng đưa ra yêu cầu sính lễ cho 2 chàng trai khác người.

Thế là… zì fải tranh zành sính lễ với nhau và đụng độ tại buổi “giao hàng” nên 2 gã si tình quái nhân đã đụng mặt nhau. 1 người ở tận núi Ba Vì nên quen xài luật rừng, chỉ muốn giành cho bằng đc. Còn 1 người quen ở sông Hồng nên giống lươn trạch, quen thói luồn lách chỉ muốn lượn lờ để ăn mồi. Thế nên, đại chiến nổ ra vì 1 cô gái…”

Mỗi lần nghe xong cái chuyện này thì tôi chỉ biết fì cười thôi, tôi cười vì ko hiểu tại sao lại có 2 gã ngu ngốc đến độ choảng nhau vì 1 cô gái. Giành thì giành chứ ngu dại gì mà làm tổn hại bản thân. “Giành đi để rồi mà… thiệt hại lẫn nhau” - Tôi cứ rủa như vậy mãi và cười nữa chứ… đến tận hôm nay thì tôi ko tài nào rủa tiếp đc vì hoản cành dở khóc dở cười của tôi còn đặc biệt hơn thế! 2 gã thanh niên đi tranh nhau 1 thằng nhóc (…>_<…) ko ra làm sao! Hic hic… tôi muốn tự tin là mình đẹp nên mới đc 2 người ưu ái như thế. Nhưng mà… mỗi lần soi gương là ko sao kìm chế đc, tôi fát tiết lên vì mình “thật may mắn” nhưng đồng thời thất vọng vì tạo hoá cho mình 1 gương mặt ko đẹp chút nào!!!

- -----------------------

Sáng thứ 2… Đi học.

Đó đã là 1 lịch trình đã soạn sẵn mỗi ngày cho tôi, cứ mở mắt ra mà ko rơi vào thứ 5 hay Chủ Nhật thì sẽ phải lết thân tới trường để ngồi đó mà “ngáp dài ngáp ngắn”, trừ các ngày lễ tết ra thì tôi sẽ phải chịu cực hình như thế đến 5 tiết. Đó là những điều cực khổ hơn chết… Tôi ko hiểu sao lại phải đi học và đi học, tại sao tôi ko thể đi ra đường và làm 1 cái gì đó theo sở thích của tôi khi tôi lớn?! Tôi đã 17t và tôi muốn rời khỏi giảng đường… là thế đó!!

Tôi cũng căm thù 2 giờ học: Toán và Hoá – hông phải mấy môn kia tôi ko ghét, chỉ là vì 1 môn này gặp phải 2 vị Giáo Viên quá tuyệt vời, 2 vị này đc cấp giấy chứng nhận Gây Mê loại ưu nên đến tiết là tôi “ZZzz… zzZZZ” hoài. Thiệt là tình!! Còn giờ học nào khiến tôi bực bội nhất hả? Là giờ SHDC chứ gì… hứ, ngồi bó gối nghe mấy vị đó nói xàm thì hay ho gì? Nhức cả đầu, hoa cả mắt mà chả thấy hết tiết. Đến độ tôi phải dựa mình vào vai thằng Atisô và ngủ trên đó 1 lúc mới hết đc giờ cực hình đó. Thật là…

- Ớ… ớ… ooooo… - Tôi vươn vai và ngáp thật dài. Buổi sáng thật ảm đạm khi tôi bước chân vô lớp.

- Sáng ra là thằng Phong nó ngáp rồi. Bộ tối qua bận đi mây về gió hay sao mà ko ngủ hả mày? – Con Gấm thọt tôi 1 câu khi nó đang ngồi mân mê với trái xoài trên tay, dạo này xoài là món ăn phổ biến cho đám con gái, thay cả cơm và bánh kẹo… (@_@) Thiệt là ê cả răng!!!

- Tao mà đi đc cũng ráng đi! Bữa qua, xí đú hết cả thời gian… Mày Chủ Nhựt có đi chơi hong? – Tôi quẹo vô bàn học mình rồi quay đầu lại nói với nó.

- Đi đâu mày ơi, chồng con lo chưa xong mà đòi đi đâu với ai. – Con Gấm ngao ngán lắc đầu, chỉ là bồ nó đã có nhưng lại mắc phải 1 thằng kẹo kéo và khó tính nên chẳng vùng vẫy đc với ai. Gặp tôi là tôi đã đạp bỏ từ lâu.

- Mày tội quá!! Còn Loan thì sao?? Chủ Nhựt đừng có nói là ở nhà rồi “học bài” dùm cái! – Tôi chắp 2 tay lại với nhau rồi è con Loan mà định vái nó… thông thường nó sẽ nói là học bài (~_~).

- Bữa qua ko ở nhà, đi lên ngoại.

- (!_!) Có đem zì zìa chia xớt hong ta??

- Có mấy trái mít, chìu nay học xong Quốc Phòng rồi đi “cùng sẻ chia cùng chung vui”!! (^_^) Chịu hong?? – Con Loan nói mà mặt mày tươi rói.

- Mít àh… tui khoái cái đó đó… háháhá…

Tùng… tùng… tùng…

- Hic hic… sáng ra đã nghe trống gọi hồn. (T_T) Lại là 1 buổi cực hình chứ đâu… - Tôi rên lên thê thảm khi nghĩ đến 45’ ngồi nghe giảng kinh.

- Ráng chịu đi mày. Tí nữa tao cho ngủ ké… Hehe… - Thằng Atisô vỗ đầu tôi an ủi.

- Ế, hư tóc tao mậy. Chải mất 15’ đó ông cố lội.

- Có nhiu đó mà la lên rồi… 1 hồi ngủ zới con Sôcôla đi mày.

- Chết cũng ko dựa nó.

- Bữa nay bàn thằng Phong khiêng ghế kìa!!!

- Nghe rồi…



Sau bài quốc ca hoành tráng và 1’ mặc niệm thì tôi đã gần như bị sụi, tôi bắt đầu cảm thấy buồn ngủ đến từng chân lông.

- Bữa nay lớp ai trực zạ? Cái má đứng đọc ở trển zống cô giáo zà wá!! – Con Diệp gào lên khi thấy con nhỏ 4 mắt đang đứng đọc chào cờ.

Chẳng là, trường tôi có 1 thông lệ là 1 tuần sẽ do 1 lớp trực. Lớp nào trực thì sẽ “đc” quét sân trường tuần đó và phải kéo cờ, trực quốc ca lẫn văn nghệ tuần đó. Nói nôm na là lạm mọi cho mấy ông thầy mà ko công. Tuần này, lớp khác thế lớp cũ. Thiệt chán!! Tuần trc là lớp C… của Thái Long – Hoàng Tử Sơn Ca nên ảnh lên hát 1 bài làm cho cả trường “sôi nổi” hẳn, mấy con nhỏ xung quanh tôi thì nháo nhào cả lên, xô nhau mà lên tặng hoa cho ảnh. Có gì đặc biệt đâu: Ảnh đẹp trai quá thôi, mặt sáng mũi cao, da trắng môi đỏ, tóc chải đinh lẫn đeo kính áp tròng màu nâu trà… thêm cái ảnh ca hay mà lại cao cao cỡ ca sĩ nữa! Chỉ có vậy mà tụi nó mê rồi, tôi thì ko có đâu àh. Tôi chỉ “khoái” ảnh từ năm đầu vô trường thôi. Chỉ là trường tôi có nhiều anh cỡ đó nên có “mê” cũng hổng xuể, Ngũ Hổ Tướng mà lại.

Trích:

Để tôi kể cho mà nghe về đám người này để ko khéo bạn sẽ thắc mắc thì chẳng ai giải thích đc. Như zì:

- Lớp C… ở trên dãy lầu có 1 anh chàng đô con lực lưỡng, thân hình cỡ như Quan Vũ – cao thước tám, mặt manly vô kể, da ngăm ngăm vì mê bơi lội và đá bóng. Ảnh tên là Nguyễn Tiến Dũng, biệt danh Đại Dũng hay còn gọi là Vua Thể Thao vì anh luôn chơi xuất sắc bất kỳ môn nào trong lĩnh vực đó. Thế là, vì có 1 bộ mặt đẹp trung bình nhưng lại sở hữu tố chất manly nên Đại Dũng lọt vào danh sách NHT của trường tôi. Đc hàng tá tá… hoa hậu thể thao trong đội bóng chuyền mê tít. (*_*) Tôi cũng nằm trong số đó đó. Mà chỉ “khoái” thôi nhá, nhớ là khoái!!

- Cách lớp Đại Dũng là lớp của Ngô Thái Long – Hoàng Tử Sơn Ca. Kể tỉ mỉ thì ảnh nhà giàu giàu này, đẹp trai này, học giỏi này, thông minh nữa, lại đc cái ăn nói có duyên nên con gái mê như điếu đổ. Mỗi lần, trường tôi tổ chức văn nghệ mà ảnh lên “hót” ở trên là đám nữ sinh bên đội thanh nhạc bu đen bu đỏ để tặng hoa… muốn sập cả sân khấu. Thái Long phải nói là Hoàng Tử đúng hạn vì ảnh ngoài ca hát và đẹp trai lại ko có tố chất nào khác, ảnh trói gà ko chặt (>_<) nữa là!!

- Dưới cuối dãy bên trái của phòng học là lớp của Nguyễn Thế Hùng, chàng trai ko nổi đình nổi đám gì ở ngoài đời chi… nhưng trên lĩnh vực mạng ảnh nổi như cồn đặc. (#_#) Có ai đời mới 18t mà đã có mấy cái HCV treo tủng tẻng ở nhà vì tham gia thi lập trình mạng. Anh này có 1 biệt danh là Virus Kute vì ảnh giỏi ở lĩnh vực tin học và sẵn sàng đến xí xô xí xào cho bạn cả giờ đồng hồ về máy tính nếu bạn nói là ko biết. Tụi con gái ở bên nhóm Tin Học – Marketting của trường muốn điên lên vì hắn. Hắn ko đẹp trai lắm đâu, chỉ coi ra có vẻ thật là baby teen, cười 1 cái là mặt ảnh nổi sữa lên… Muốn cắn 1 cái cho đỡ ghét!! (>_<)Ảnh cũng có học võ nên ko sợ ai hết á, vì thế ở ngoài đường mấy thằng dám đụng vô.

- Xích xích xuống lầu 1, đầu dãy là lớp của Jang – Đông – Gun, vua tốc độ đồng thời là người mẫu nam với chiều cao 1m79, bo – đì chuẩn nhất hạng, sành điệu với 1 shop thời trang dành cho hắn do pa pa đầu tư cho. Anh nì tên vỏn vẹn có 2 chữ là Lê Kiệt. Ảnh thì có 1 khuyết điểm lớn là nói chuyện ko có duyên mấy, còn lại đều đc cả. Hắn là thành viên duy nhất học lớp 11 của trường tôi nhưng vì đã đủ độ “Hot” nên đc đưa lên dĩa cho gái nó thèm. Còn 1 điểm đáng lưu ý nữa là hắn rất thích “đua ngựa” - thế nên con ngựa hắn đang sở hữu thuộc dạng ($_$) tốn tiền cha mẹ lắm!! Mà, chạy 1 cái là thấy oai phong lẫm liệt.

- Người cuối cùng thì tôi ko nói ra hẳn ai cũng biết, nói đến bằng thừa thôi. Hắn thì quen mặt lắm mà… Cao nè, đẹp trai nè, xì tin nè, dễ thương nữa nè, còn nhà giàu và giỏi thể thao nữa. Bù thêm vào đó lại có con ngựa sắt thuộc loại “dễ choáng” nhất trường, uýnh lộn càng giỏi hơn nữa! Nói đến hắn có 3 chữ hình dung: Giỏi - Đẹp – Lanh (^_^!).

Còn về phụ nữ thì có 3 đứa nhưng tôi sẽ ko nói vì đâu đã đến lúc cần kê khai ra. Sẽ có Chap bạn đc biết tụi nó nhưng ko phải là Chap này, nếu các bạn chịu theo dõi thì từ từ mới biết đc. Hìhì…

- Hình nghe nói lớp của anh Quân đó mày… - Con Uyên heo nhảy tựng tựng khi thông tin hành lang lọt vào tai nó.

Tôi thì nghe đến tên “Quân” cái là tôi nhột nhột trong mình… hic hic… tôi nào ngờ đc chứ…

Làm zì mà pà nhảy lên zữ zị? – Con Bảo Thu nhìn nó ái ngại.

- Thấy trai đẹp ko nhảy là ngu đó pà.

- Mắc zì fải nhảy dựng lên, biết ổng có ra ko mà nhảy lên như con điên zị má!!

- Thì… gây ấn tượng.

- Thôi, gây ấn tượng kiểu của pà chắc ế sớm há.

- Con này mê trai lắm rồi. - Thằng Khương chêm vô.

- Đỡ hơn bồ mày hết thời đi mê mày, mắt mủ gắn làm kiểng chứ đâu phải để nhìn. – Con Uyên heo đâm lại.

- Mặt mày thì đẹp đẽ zì… thằng nào mê mới là ngu nhứt hạng.

- Mày đẹp quá hen?!

- Thôi ông pà cố nội để con yên dùm cái. – Con Phan Kim Liên thét lên khi 2 bên lỗ tai nó bị làm fiền.

- Hehehe… Sợ chưa?? – Tôi quay xuống rồi nhe răng với đám khỉ đó. Thì ra con Phan Kim Liên có sức ảnh hưởng đến vậy.



- Húhuu…

- Á… á… á…

- Bravo… bravooo… I love you so much…

- Húuuuu… uuu….

Cả sân trường tôi nhộn nhịp hẳn lên khi bóng dáng của “ảnh” xuất hiện trên bục chào cờ. Anh chàng đẹp trai nhất, bốc nhất, đặc biệt nhất NHT đã xuất hiện trên đó. Tôi đc biết hắn chơi giỏi thể thao, giỏi uýnh lộn, giỏi phóng xe nhưng còn ca hát thì chưa biết làm sao?? (*_*) Nếu mà so sanh với Thái Long liệu có quá khập khiễng ko hả?? Hay định chơi nổi.

- Kính thưa các bạn… - Gã cầm cái mic trên tay trong khi đang đeo 1 cây Ghitar trên bụng, vẻ mặt rạng rỡ nụ cười.

- Huhú… uu…

- Bravoo… húuuuuuu…

- Anh Quân…

Sân trường lại gào thét.

- Chào các bạn 1 buổi sáng thứ 2 tốt lành và vui vẻ cho việc học.

Sân trường tiếp tục những tiếng vỗ tay cuồng nhiệt. Thì ra hắn có quá nhiều fans hâm mộ như thế, ko chỉ là đa số con gái khối 12 mà con gái khối 11 cũng điêu đứng vì hắn, thêm cả mấy con nhỏ học khối chiều đứng trên cầu thang đợi tiết học thêm cũng hoan nghênh lắm lắm!! Tôi nào ngờ hằn lại đc yêu thích đến thế?! (!_!)

- Các bạn cho Quân 1’ yên lặng đc ko nào? – Gã cười tươi rồi đánh nhịp trên dây đàn. Tiếng đàn cô đọng trong não chúng tôi và tịt lại ở đó.

Sân trường như nghe đc 1 hiệu lệnh, nó bắt đầu im lặng và… ko thể nào nghe đc 1 tiếng thở mạnh nữa. Tôi giờ mới biết gã có sức mạnh đàn áp như thế, sức mạnh lãnh đạo mà lại.

- Mở đầu cho tiết mục chào cờ hôm nay là 1 bài văn nghệ mà lớp C… của Quân muốn gửi tặng các bạn, chúc cho các bạn có 1 tuần học thật hăng say với điểm cao. - Hắn ngắt lời rồi nhìn sang khu vực của tôi mà nở 1 nụ cười thật “baby” (T_T) để tặng cho ai đó… thì tôi ko biết. – “Để ko làm mất thời gian của các bạn thêm, Quân xin gửi 1 ca khúc mà Quân rất thích cho người đó của Quân…”

Sân trường “Ồ” lên 1 tiếng tiếc rẻ khi nghe nhắc là Đại Tướng Quân bảnh trai đã có mối. Đám con gái vỗ tay nhiệt liệt khi ko biết cô gái nào lại có phước rơi vào con số đỏ ngày sinh thế… đó đồng thời cũng là lời cảnh cáo cho nhau rằng: ai mà là bồ của hắn nếu để bị biết thể nào cũng bị lôi ra sau trường rối bị “xử tử” cho xem. Hichic…

- Mỗi người chúng ta đều có tình yêu, có con tim và biết mình cần có 1 ai đó để yêu thương. Tình yêu của mình đẹp lắm phải ko nào? Làm cho ngừơi ta thấy hạnh phúc, thấy ngọt ngào nhưng đồng thời cũng là 1 liều thuốc đắng cho chúng ta nếu người yêu của mình bật khóc trc mặt mình. Quân thì rất sợ ngừơi đó khóc… Thế nên, ca khúc này sẽ là 1 lời nhắn đến “ngừoi đó” của Quân: “Ngừơi bạn có mã code 8664 ơi, hãy cười cho tôi ngắm suốt đời có đc ko hả??” – Bài hát Katy Katy của Lam Trường sẽ thay tôi nói tiếp những gì còn dang dở đến với 8664 đấy.

Đám con gái trong sân trường bắt đầu nhao nhao lên khi hắn nhắc đến mã code với mật mã 8664 trên đó. Ai cũng hối hả lật thẻ của mình lại và coi kỹ xem có phải mình là người may mắn đó ko. Lúc coi, mấy đứa nó ko quên kín đáo che tay lại để ko bị phát hiện. Lỡ chẳng may mà bị nhìn thấy là tiêu đời hoa của đứa đó.

Riêng tôi, ko thèm hấp tấp chi cho mệt vì nếu làm thế tôi sẽ bị lộ ra và bằng 1 cái chết đơn giản cho tôi, mà tôi cũng chẳng thích làm thế vì nó trẻ con quá. Mà tôi tin là chẳng đứa nào tìm đc mã code đó đâu. Cái mã code đó vốn là của thẻ hắn đang mang và chỉ có 2 người đc biết mã đó là: hắn và tôi. Vậy nên, mã code đó đc câu thông với tài khoản của tôi nên dĩ nhiên nó đc gọi là thẻ của tôi. Hết!!

Tôi ko biết mình có vui hay chứ tôi thì lại thấy hạnh phúc. Đc ngưòi ta tỏ tình đã thích mà đằng này lại đẹp trai nhất trường, còn tỏ tình trên đó nữa chứ, biết bao nhiêu bá tánh… (~^_^~) Thích đến điên người luôn ấy chứ!!!



Gã gắn mic lên giá và bắt đầu đánh đàn… từng nốt nhạc màu hồng đc tạo ra làm cho người ta rơi vào mê trận ái tình. Hic hic… tôi sắp khóc vì sung sướng đây. Mà… gã đánh đàn đâu thua gì Thái Long, còn giọng ca nếu ko nói là: thậm chí hơn hẳn ấy.

♪… ChjềU nẮnG, đườNg VắnG … £m vớI çhúng †Ôi mấY nGườI ♥… NgỒi xUốnG çhuYện vUi, Ôi bAo nhjêU đjềU mUốN nÓi!!

NhưnG… đÂu đÓ nỤ çườI ♪ vẫN cHứA MuộN pHiềN… áNh mắ¬† giấU nỗI bUồN xA xăM!! ♪…♪…

ChuYện †ình ♥… ♥¥êu… giẬn hờN mấY çhốC, để RồI nưỚc mắ† ấY cỨ rƠi…

Và, AnH mUố… N…Ka†y Ka†y £m hãY vUi lêN!! HãY çứ vUi cƯời lÊn!!! ♣…

NỖi bUồN sẽ †rÔi dẦn †r0ng lãNg qUêN ♪… Và, eM ¥êU đI đừNg su¥ †ư mÃi…

Để aNh luÔn †hấ¥: Ka†y Ka†y mÃi gjỮ †rÊn mÔi nHữNg đoÁ hoA †hậ† †ưƠi, eM đẸp nHấ† kHi eM çưỜi vÀ xjn cHớ qUêN lờI aNh… ĐừNg Để Vuộ† Mấ† Tuổi XaNh…

Trong mắt tôi lúc này… ko gian màu hồng, cuộc sống màu hồng, cây cỏ màu hồng, con người cũng nhuộm màu hồng và trái tim tôi đẫm màu hồng hạnh phúc nốt. Thì ra, có người vì mình làm mọi chuyện lại tuyệt vời như thế!!! (^_____________^)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.