Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi

Chương 10: Nhiệm vụ dự trữ mới




Hôm nay có buổi xã giao nên Tần Phương hơn mười một giờ mới về tới nhà. Về tới nhà bà không dám kinh động tới con trai liền về thẳng phòng của mình. Vốn định tắm rửa xong sẽ đi ngủ, đến khi bà tắm xong mặc áo dài tắm vừa lau tóc vừa đi ra thì lại thấy con trai đang cười tủm tỉm ngồi trêи giường chờ mình.

"Tiểu Húc, đã trễ thế này sao con còn chưa đi ngủ à?" Thấy con trai, Tần Phương hơi ngạc nhiên hỏi.

"Đem đồ ăn khuya cho đại mỹ nữ nha! Mẹ, dạ dày mẹ không tốt, uống nhiều rượu xíu là đau dạ dày nên con dùng lò vi ba hâm lại cháo dì Lý nấu cho mẹ ăn, mẹ ăn ít rồi đi ngủ!" Vừa nói Âu Dương Húc vừa chỉ cháo trêи tủ đầu giường.

Thấy chén cháo đang bốc khói, Tần Phương cảm thấy trong lòng ấm áp dạt dào.

"Đứa con ngốc, không cần lo cho mẹ. Thân thể con còn chưa khôi phục, mau trở về ngủ đi con!" Nhìn chằm chằm con trai, Tần Phương đau lòng nói.

"Hắc hắc, không sao, con giúp mẹ sấy tóc." Âu Dương Húc lấy máy sấy qua giúp Tần Phương sấy tóc.

"Tiểu Húc." Nhìn con trai sấy tóc cho mình, hốc mắt Tần Phương ửng đỏ.

"Đúng rồi mẹ, con với bạn tốt của con Trần Đông tính đi bệnh viện Võ Cảnh thực tập, ngài cảm thấy thế nào?" Một bên sấy tóc, một bên Âu Dương Húc hỏi mẹ của mình.

Chuyện này không nói với mẹ không được, thành tích của nguyên chủ ở đại học Y Khoa thật sự rất nát nên việc thực tập cần phải nhờ đến mẹ hỗ trợ tìm quan hệ mới được.

"Trước đó không phải nói muốn đi bệnh viện trung tâm thành phố sao?" Nhìn con trai, Tần Phương khó hiểu.

"Không đi bệnh viện trung tâm thành phố nữa. Con không muốn cùng với nữ nhân ham hư vinh làm việc cùng nhau, con sợ cô ta lại chạy tới gạt con."

Bệnh viện trung tâm thành phố cậu mới không thèm đi. Vào thời kỳ đầu mạt thế, tang thi trong bệnh viện trung tâm thành phố là nhiều nhất. Chỗ đó cũng không phải là chỗ tốt gì.

"Được rồi, con thích là được, vậy đi bệnh viện Võ Cảnh!" Tần Phương gật đầu đáp ứng con trai.

"Mẹ, tóc mẹ vừa thẳng lại vừa mềm." Sau khi sấy khô tóc xong, Âu Dương Húc buông máy sấy, ở trêи mặt mẹ hôn một cái.



"Mẹ ngủ ngon!" Cảm giác có mẹ, thật là tốt.

"Ừ, con ngủ ngon!" Nhẹ nhàng gật đầu, Tần Phương nhìn con trai rời khỏi phòng mình.

Bưng chén cháo lên, Tần Phương cúi đầu ăn. Xem ra, Tiểu Húc của bà trưởng thành rồi, đã hiểu chuyện!

Âu Dương Húc dùng thời gian hai ngày mua hết tất cả đồ vật có trong danh sách. Mở đèn lên, cậu khóa trái bên trong cửa gara.

"001, ta làm sao đem vật tư đưa vào trong không gian đây?" Âu Dương Húc nghiêm túc hỏi.

"Ký chủ chỉ cần dùng tay chạm vào vật phẩm muốn đưa vào, trong lòng nghĩ muốn thu vào trong không gian là được!"

Nghe thấy hệ thống trả lời, Âu Dương Húc vừa lòng gật đầu. Cậu bắt đầu đem từng thứ từng thứ trong gara thu vào nhà kho số 1 của mình.

Một giờ sau, nhìn gara rỗng tuếch, Âu Dương Húc vừa lòng gợi lên khóe môi.

"Đinh, ký chủ thành công hoàn thành nhiệm vụ dự trữ, khen thưởng 500 tích phân." Sau khi Âu Dương Húc thu xong hết đồ vật rồi, 001 liền bay ra xuất hiện trước mặt Âu Dương Húc.

"Tích phân? Tích phân là dùng để làm gì?" Nhìn con số 500 ở trêи góc trái, Âu Dương Húc hỏi.

"Ký chủ có thể dùng tích phân để tùy ý mua sắm thương phẩm trong Thương Thành của hệ thống!"

"Hệ thống Thương Thành?" Nghe được câu này, Âu Dương Húc nhìn trêи giao diện màn hình, thật sự nhìn thấy hai chữ Thương Thành ở phía dưới góc phải.

Click mở Thương Thành, nhìn đủ loại thương phẩm rực rỡ đủ màu, Âu Dương Húc đầu tiên là vui mừng, ngay sau đó lại ưu sầu một trận.

Vui chính là ở Thương Thành của hệ thống cái gì cũng có, dù cho bên ngoài có hay không có thì Thương Thành của hệ thống đều có. Rầu chính là, mỗi một đồ vật bán ra phía sau đều là vài con số 0. 500 tích phân thật sự quá ít, thực tế không đủ dùng.



"001, nhiệm vụ dự trữ đồ quân dụng ta đã hoàn thành rồi, vậy bước tiếp theo ta có phải nên dự trữ thức ăn đúng không?"

"Có thể, nhưng trước tiên ký chủ phải mua một kho hàng ổn nhiệt (aka kho hàng ổn định nhiệt độ, mình không biết nên để chữ "ổn nhiệt" hay "điều hòa nhiệt độ" mới tốt, mình chỉ dịch theo QT, bạn nào biết thì chỉ mình nhé) thì mới có thể chứa đồ ăn được."

Nghe thấy hệ thống trả lời như vậy, Âu Dương Húc lập tức ở Thương Thành tìm tòi cái gọi là kho hàng ổn nhiệt này.

"Ồ......" Giao diện nhảy ra, một đống kho lớn nhỏ, từ nhỏ nhất cho tới cái lớn nhất xuất hiện trêи màn hình.

Kho hàng ổn nhiệt tiện nghi nhất là kho hàng 30 mét vuông, chỉ có 400 tích phân. Mà kho hàng ổn nhiệt giá cao nhất là kho hàng 300 mét vuông, cần tới 4000 tích phân.

Nhìn chằm chằm cái kho hàng ổn nhiệt 300 mét vuông nửa ngày, Âu Dương Húc mới tâm không cam tình không nguyện dời mắt đến kho hàng ổn nhiệt 40 mét vuông có giá bán là 500 tích phân.

"Xem ra cũng chỉ có thể mua cái này!" Âu Dương Húc khẽ thở dài một tiếng ấn xác định mua hàng.

"Đinh! Chúc mừng ký chủ mua sắm thành công, trước mắt tích phân của ngài còn dư lại là 0."

Về lại giao diện chính, nhìn kế bên kho hàng đánh số ① là kho hàng được đánh số ②, Âu Dương Húc nhẹ cong khóe miệng. Tuy không còn điểm tích phân nào hết, nhưng hiện tại cậu đã có kho hàng ổn nhiệt, có thể chuẩn bị vật tư trước mạt thế rồi.

"Đinh, ký chủ đã kϊƈɦ hoạt nhiệm vụ dự trữ thức ăn, có muốn tiếp nhận nhiệm vụ hay không?"

Âu Dương Húc không do dự nâng tay ấn nút nhận, một danh sách đơn hàng lập tức xuất hiện ở trong tay của cậu.

"Gạo, bột mì, muối ăn, mì ăn liền, xúc xích giăm bông, nước uống đóng chai......" Trong danh sách đơn hàng đầy các loại đồ ăn cùng số lượng.

Nhìn thoáng qua danh sách, Âu Dương Húc đem danh sách cất trong túi áo rồi ra khỏi gara.

END CHƯƠNG 11.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.