IMI - Thực Nghiệm Đảo

Chương 84: Thanh kiếm có thể cắt đứt tất cả




Trung quốc, trên đỉnh một tòa tháp trung tâm thương mại sầm uất.

Một cô gái mới mái tóc đen dài, vóc dáng nhỏ nhắn trong bộ trang phục bằng lụa ôm sát lấy cơ thể hoàn mỹ, hòa mình vào bóng tối trong một góc nhỏ khuất, đôi mắt nhắm nghiền khẽ nhíu nói vào điện thoại.

“Stellar !? Em nghe đây. “

Khó ai có thể ngờ được cô gái nhìn mảnh khảnh yếu ớt này lại là một trong ba người mạnh nhất trường sinh đảo hiện tại. Queen thứ hai, Shaorin.

“Bạch hổ báo về, tìm được King rồi !” Bên kia đầu đây vang lên tiếng nói đạm mạc của một cô gái khác.

“Anh ấy thế nào !?” Đôi chân mày của Shaorin có giãn ra, khóe miệng tràn ngập tiếu ý nhàn nhạt.

“Rất tốt. “ Stellar đáp ngắn gọn, cô biêt đây không phải lúc để buôn chuyện.

“Ưm...”

“Có điều, thực nghiệm đảo vẫn còn vài thứ mà chúng ta không biết !”

Shaorin không đáp, nhưng Stellar vẫn cảm nhận được ý hỏi rất rõ ràng.

“Cụ thể khi trở về chị sẽ nói sau, có vẻ như cô ta vẫn không muốn biến mất.” Stellar thở dài nói.

“Cũng tốt, chúng ta cũng đâu có muốn bị coi là thế thân của cô ta.” Shaorin cười nhẹ nói.

Đầu bên kia bắt đầu trậm mặc, được một lúc:

“Bên chỗ em sao rồi !?” Stellar tiếp tục nói.

“Đã bắt được toàn bộ người của tiên giới ở Trung Quốc, chỉ còn một đối tượng cuối cùng này thôi.”

“Là đầu não rồi phải không !? Em cẩn thận một chút.”

“Ưm...”

Điện thoại ngưng bặt, có vẻ hai cô gái đều không có nhiều chuyện để nói. Shaorin vẫn thong thả đứng đó.

Cô đang chờ đợi...

Bỗng có tiếng bước chân nặng nề vang lên, từ dưới cầu thang, một thiếu niên với gương mặt thư sinh nho nhã, mặc một chiếc áo trắng đặc trưng của trường phổ thông cùng cặp mắt kính che lấp đôi mắt uể oải xuất hiện.

Cậu ta mở chiếc cửa tum bằng sắt đã han rỉ bước ra, dáng người dong dỏng cao nhưng nhìn qua cực kỳ yếu ớt. Nhìn bề ngoài chẳng ai có thể liên tưởng thiếu niên này đến một tu chân giả hùng mạnh.

Đây là đối tượng thuộc tiên giới cuối cùng còn sót lại. Shaorin và ám sát bộ hành động quá nhanh chóng, toàn bộ người của tiên giới bị Đạm Băng Băng (cô gái do Ren bắt về) tiết lộ đều bị xử lý trong vòng một ngày. Và hoàn toàn không hay biết gì về tình trạng của nhau.

Tất cả bọn họ đều khai ra một đầu mối chung, thiếu niên thoạt nhìn vô cùng yếu ớt kia, là người cầm đầu bọn họ tại nhân giới.

“Đến rồi.” Shaorin khẽ nói vào điện thoại.

“Mạnh chứ !?” Stellar cũng hỏi ngắn gọn.

“Tu vi nguyên anh hậu kỳ. Có lẽ là cường giả áp chế thực lực để tránh khỏi luật của Cube.” Shaorin yên lặng một chút rồi nói.

Giống như ở thực nghiệm đảo không cho phép sức mạnh vượt quá 10% năng lượng cube xuất hiện. Ở trái đất, sức mạnh vượt quá 20% cube sẽ bị thế giới bài xích, thường thì sẽ bị năng lượng không gian cuồng bạo công kích tới chết.

“Làm phiền em rồi.”

“Không có gì.” Shaorin cười thản nhiên rồi ngắt liên lạc.

Thiếu niên với dáng vẻ yếu ớt thất bại kia dường như không hề phát hiện có người xung quanh, nhắm mắt cảm ứng một chút rồi vung hai tay lên.

Một pháp khí hình chiếc gương lớn xuất hiện trước mắt hắn tỏa ra linh quanh nhàn nhạt.

Khi chiếc gương lớn xuất hiện, không khí vốn nóng rực trên sân thượng ngày hè này đột nhiên chở lên dịu mát lạ thường, từng làn gió nhẹ xuất hiện mang theo linh khí khiến con người ta thư thái dễ chịu thổi qua.

Rồi không gian chợt rung động, chiếc gương phản chiến lên khoảng không trước mắt thiếu niên hư ảnh một đạo sĩ già, đôi mắt uy nghiêm lóe lên những quang mang thâm thúy. Ở gần đó nhưng Shaorin vẫn không cảm nhận được được chân dung của lão, dường như có một lớp vụ khí che phủ đi tâm nhãn của cô. Nhưng cô vẫn lặng yên đứng đó, kiên nhẫn chờ đợi.

“Tham kiến trưởng môn nhân.” Thiếu niên cung kính hạ mình, cúi đầu nói.

“Thanh đạo tử, có tin gì của Băng nhi truyền về không !?” Giọng nói ầm ầm như sấm phát ra từ hư ảnh trong gương, nhưng dường như chỉ vang vọng trong phạm vi sân thượng này. Nếu không thì chắc người dân ở dưới đã mừng rơn vì tưởng trời sắp mưa.

“Trưởng môn sư huynh, tiểu thư đã lên thực nghiệm đảo được 3 ngày rồi, tạm thời chưa có tin tức gì truyền về, có lẽ là do cấm chế trên đảo.”

Thiếu niên yếu ớt kia lại không hề bị chấn động chút nào bởi âm thanh như sấm nổ bên tai kia, chỉ cung kính thưa.

Lão đạo sĩ trong gương trầm ngâm một lúc rồi nói:

“Nếu một ngày nữa, không có tin tức gì của Băng Nhi, ngươi lập tức trở về đi !”

“Tại sao vậy !?” Thiếu niên ngạc nhiên hỏi.

“Bản tôn có linh cảm không hay về việc này, truyền tấn phù ta đưa cho Băng Nhi, dù vượt giới cũng có thể truyền tin tức được. Con bé lại là người cẩn thận... “ Giọng nói vẫn vang vọng nhưng ẩn ẩn có chút lo lắng.

Nhưng ông ta cũng không dám nói chăc chắn điều gì, mỗi tu chân giả của không linh kiếm phái ra ngoài hành động đều có một ngọn đèn bản mạng, nếu tử vong thì đèn sẽ tắt. Nhưng đằng này tất cả các đèn bản mạng đều vẫn còn sáng nguyên... thật khó mà nói rõ tình hình.

“Trưởng môn đừng lo, tu vi của ta dù không bằng ngài nhưng ở nhân giới nhỏ bé này, cho dù là trưởng sáu thế lực muốn lưu ta lại cũng không dễ dàng gì. Ta sẽ ở lại đây chờ tin tức của tiểu thư. Ngài đang thời kỳ đột phá khỏi vô thượng chân tiên, thành tựu cửu thiên huyền tiên, xin đừng phân tâm.” Thiếu niên vội vàng nói.

...

Shaorin nghe đến đây thì cặp mắt vẫn nhắm nghiền khẽ nhíu lại một chút.

Không ngờ môn chủ của Không Linh kiếm phái lại sắp sửa xung kích cấp độ Huyền Tiên.

Thật sự rất mạnh.

Tu chân giả đi theo con đường tu luyện khác với đa số các siêu năng lực gia của trái đất, họ cưỡng ép luyện hóa năng lượng vào trong cải tạo cơ thể, vì thế rất khó đong đếm xem sức mạnh của một tu chân giả như thế nào, nhưng đại khái có 8 cấp bậc chính như sau:

Luyện khí kỳ - nhập môn – tương đương với người sử dụng được 3% sức mạnh cube.

Trúc Cơ kỳ - vượt qua được lần phong hỏa đại kiếp, cơ thể được cải tạo – sẽ tương đương với người sử dụng được 5% - 7% sức mạnh cube. Cũng là đẳng cấp hiện tại của Thần Tiễn.

Sau đó lần lượt là Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Hóa Thần Kỳ, Hợp Thể kỳ, Độ Kiếp kỳ, Đại Thừa kỳ. Mỗi cấp tương đương với sử dụng được thêm 5% sức mạnh cube.

Nhưng cũng không thể đong đếm bằng số liệu, ngoại trừ người có con mắt chân lý như King, còn lại để nói chính xác sức chiến đấu của một tu chân giả quả thật rất khó. Vì họ còn nhiều thủ đoạn cổ quái khác nữa lúc giao chiến.

Thêm nữa là khả năng sử dụng cube cứ tăng lên 3% thì sức mạnh sẽ tăng lên gấp đôi gấp ba tùy vào thể chất của từng người.

Trên 10% sức mạnh cube, mỗi lần nhích lên được một đơn vị, sức mạnh sẽ tăng gấp 2 lần.

Trên 20% là 5 lần mỗi đơn vị.

Trên 30% là 10 lần.

Chênh lệch thật sự rất lớn.

Nếu môn chủ Không Linh kiếm phái thật sự đạt đến huyền tiên kỳ vậy sức mạnh của lão cũng đại khái bằng với người có thể sử dụng 49% sức mạnh cube. Thật sự là ho một cái cũng có thể giết chết phần lớn người trái đất.

Đạt đến mức độ đó thật sự đã bằng thần trong mắt người thường rồi. Giao chiến giữa những kẻ ở cấp độ như vậy, lỡ tay hủy một lục địa của nhân loại cũng là bình thường.

May sao, không gian ở trái đất không thể chịu được sức mạnh quá lớn của những kẻ đó, nên sẽ sinh ra phản ứng bài xích, các mảnh không gian băng hoại sẽ không ngừng công kích lên họ nếu xuất hiện. Hành tinh này cũng có những kháng thể của nó. Nếu có dị vật có thể uy hiếp đến sự tồn tại của nó xuất hiện, dĩ nhiên là bị diệt trừ.

Sức mạnh bài xích này đến từ cube. Vậy nên chống lại nó là không thể.

Giống như mặt trời tỏa ánh nắng cho muôn loài, ai cũng có thể được hưởng, con người còn làm ra những công cụ để khai thác năng lượng này.

Nhưng mặt trời mà giáng vào một ai, thì kẻ đó chắc chắn phải chết.

Chống cự làm sao được lực lượng của tự nhiên mạnh như vậy chứ.

...

Quay trở lại sân thượng của khu trung tâm, Shaorin đang nhíu mày. Không phải vì cô sợ hãi môn chủ của Không Linh kiếm phái.

Mà là vì nhân vật cấp bậc này, bạn bè, người quen của lão cũng sẽ không yếu. Nếu họ phát hiện ra kế hoạch của King, bọn họ có sự chuẩn bị trước, cùng trấn thủ, duy trì thông đạo thì việc phá hủy con đường này có lẽ sẽ có chút phiền phức.

“Được rồi, ta tin tưởng ngươi, nhưng nếu phát hiện có điểm gì bất thường, lập tức trở về đó. Ở tiên giới ta vẫn có thể đảm bảo cho các người hơn.” Môn chủ Không Linh kiếm phái thở dài, phất phất tay rồi biến mất.

“Vâng thưa trưởng môn.” Thiếu niên cung kính đáp sau thu lại linh lực dồn vào chiếc gương.

Mất đi linh lực vận chuyển, chiếc gương trở lại thành một mảnh tiểu kính bình thường, hắn cất vào trong túi áo khoác rồi nhếch môi cười khẽ.

Đoạn, ánh mắt hướng về chỗ Shaorin đang ẩn nấp, lạnh giọng nói:

“Nghe lén đủ rồi chứ !?”

“Thần thức của tu chân giả thật lợi hại.” Shaorin bước ra với nụ cười ngọt ngào đáp, dù cô cũng hơi có chút bất ngờ.

“Không, khả năng ẩn thân của ngươi thật sự rất tốt. Chỉ là những đợt gió linh lực vừa rồi có điểm không đúng, thổi đến chỗ ngươi quá tĩnh lặng. Gió này mang theo pháp lực của ta, chuyển động không theo quy luật của thế giới này.”

Nói rồi hắn liếc nhìn Shaorin đầy thâm ý.

“Nhưng đến chỗ ngươi thì quy luật lại được sắp xếp lại.”

“Nói vậy là ngài phát hiện ra ta từ sớm.” Shaorin vẫn điềm nhiên với nụ cười hòa khí.

“Ta muốn xem ngươi có thể giở trò gì ! Nơi này đã được giăng trận pháp phòng ngự, trừ khi hạ được ta, nếu không đừng hòng ra khỏi đây.” Thiếu niên được gọi là Thanh đạo tử cười lạnh nói.

Không gian xung quanh hắn chợt rung động, một thanh trường kiếm cổ xưa lập lòe xuất hiện tỏa ra quang mang chói mắt, thanh thế khiếp nhân. Hình ảnh chỗ hắn có phần vặn vẹo, rõ ràng là vì người này đã đạt đến mức độ sức mạnh giới hạn ở thế giới này.

Thế giới chỉ chấp nhận sức mạnh nhỏ hơn 20% cube được phép hiện diện.

Nhưng thiếu niên cùng thanh cổ kiếm vẫn không bị bài xích, chứng tỏ tu vi của bọn họ vừa sát mức có thể chấp nhận được của không gian.

Ở cấp độ này, một kiếm chém ra thì tòa nhà cao tầng này chắc chắn bị cắt thành hai nửa.

Shaorin không nói gì thêm, chỉ cười khẽ gỡ chiếc bông tai xuống, thứ này sau khi được gỡ ra cũng tỏa ra những tinh thể màu xanh nho nhỏ nhìn như đom đóm với tần xuất càng lúc càng nhiều, cuối cùng tổ hợp thành một thanh kiếm kỳ lạ.

Kỳ lạ ở chỗ nó chỉ có cán kiếm bằng kim loại gì đó nhìn không rõ, nhưng khi bao kiếm với tạo hình đôi cánh phượng hoàng mở ra, một lưỡi kiếm hình thành từ những tinh thể màu xanh xuất hiện, hình dạng cong cong tựa như một thanh katana dài.

Thanh kiếm xuất hiện một cách nhẹ nhàng, không thanh thế, không tiếng động, chỉ tựa như có một sức mạnh kỳ lạ hút cả ngàn chú đom đóm vào dần dần hình thành lên lưỡi kiếm trong lặng yên vậy. Nhìn qua lúc này có phần giống những thanh kiếm bằng laze mà các robot của quân đội trái đất hay cầm.

“Phượng hoàng trường sinh kiếm !?” Thiếu niên biến sắc rồi.

Có thể không biết cô gái này là ai, nhưng tứ đại bảo vật của Trường sinh đảo nổi danh đỉnh đỉnh. Tất cả đều là những thần khí cấp bậc nghịch thiên. Cho hù hắn có tu vi chạm đến bức tường ngăn cách thế giới cũng không dám chính diện đối kháng.

“Đúng vậy.” Shaorin nhẹ nhàng trả lời

Thanh đạo tử giật mình kinh hãi bởi giọng nói này không ngờ lại từ sau lưng hắn vang lên.

Tốc độ thật khủng khiếp. Thậm chí di ảnh lưu lại đằng trước vẫn còn chưa có tiêu tán hoàn toàn.

Rồi tiếng leng keng của kim loại vang lên đánh thức hắn trong cơn sợ hãi, thanh phi kiếm không hiểu vì sao lại rơi xuống như không còn sức mạnh gì nâng đỡ. Dù nó vẫn đang ở trong trạng thái hoàn hảo.

Hắn nghệch mặt ra nhìn, nhưng đôi mắt khiếp hãi lại ánh lên vẻ không thể tin tưởng được nhìn xuống vùng bụng, nơi đang phát ra những tiếng nổ tanh tách.

Nguyên anh với hình dạng giống hắn hồi nhỏ như đúc, căn nguyên của sức mạnh, nơi cung cấp linh lực mạnh mẽ cho gã đang phát ra từng tiếng nứt vỡ thê thảm, tan thành bụi phấn.

Thậm chí còn không kịp hét lên một tiếng.

Điều làm hắn càng thêm tuyệt vọng là vốn dĩ nguyên anh là bản mạng của hắn, anh hủy thì người mất, nhưng bây giờ nguyên anh đã tan tành, mà hắn vẫn còn sống, không hề thấy đau đớn gì, chỉ có sức mạnh hoàn toàn biến mất, trở thành một người bình thường.

Cảm giác này còn đau khổ hơn cái chết.

Tư thái siêu việt, nhìn xuống chúng sinh bị một chiêu này phá hủy triệt để. Hắn thậm chí còn không thốt được tiếng nào để phát tiết cảm xúc của mình. Cú sốc này quả thật quá lớn.

...

Shaorin nhìn thiếu niên đứng đó chết lặng mà cũng thầm thở phào một hơi.

Hoàn hảo.

May mắn nhân lúc hắn ngạc nhiên dùng tốc độ nhanh nhất tấn công, nếu không có lẽ không thể kết thúc dễ dàng như vậy được. Từ đoạn đối thoại của hắn với trưởng môn không linh kiếm phái, cảnh giới thật sự của người này có lẽ hẳn phải là Vô Thượng Chân Tiên. Tu chân giả ở cấp bậc này nhìn khắp lục đạo đã là tồn tại đỉnh cao rồi, muốn bắt sống quả thật rất khó.

Dù vậy, cảm ứng được tâm trạng có chết cũng không cam tâm của hắn, cô lại nói:

“Không cần ngạc nhiên như vậy, chắc hẳn ngài của đã biết phượng hoàng kiếm của ta có thể cắt đứt mọi vật mà chủ nhân muốn.”

Thiếu niên mặt xám như tro tàn nhưng cũng mạnh mẽ gật đầu một cái, trong đôi mắt vẫn tràn ngập sự khó hiểu.

“Thật ra điều này chỉ là một phần. Thanh kiếm này có thể cắt mọi thứ. Chỉ cần ta có thể nhìn và hiểu được.”

“Cũng tức là nếu ta muốn cắt mạch máu của ai đó, thì chỉ có mạch máu của hắn bị đứt thôi...”

Shaorin đột nhiên lại biến mất, rồi bất thình lình xuất hiện trước mắt thiếu niên, thanh kiếm lại vung lên một lần nữa.

Thanh kiếm này kết hợp với tốc độ như quỷ mị, nhờ khống chế phong nguyên tố của cô. Thật sự là tuyệt phối.

“Ngươi vừa làm gì ta !?” Thiếu niên kinh hãi, hắn đã nhận ra có điểm không đúng khi thanh kiếm kia chém qua não bộ của mình. Cảm giác của hắn với không linh kiếm phái, tình nghĩa với sư huynh đệ trong môn phái đang dần dần ta biến. Thậm chí cả sự kính sợ với trưởng môn, sự lo lắng cho cháu gái Đạm Băng Băng cũng đang nhạt dần đi.

“Ta đã nói, chỉ cần là vật ta có thể nhìn và hiểu được, đều có thể cắt, kể cả sự trung thành của ngài.”

“Không thể nào.” Thanh đạo tử ôm đầu rên la thống khổ, hắn muốn ngăn chặn sự biến mất của những cảm xúc ấy, nhưng không thể, chỉ vô lực nhìn các mảnh tình cảm quan trọng trôi đi dần dần.

“Thêm nữa, đừng nghĩ đến tự sát.”

“Thanh kiếm này của ta còn được gọi là trường sinh kiếm, ngài biết nó nghĩa là sao không !? “

“Kể cả cái chết đang gặm nhấm cơ thể ngài, ta cũng cắt được !” Shaorin vẫn dùng thái độ nho nhã uyển chuyển nói với chất giọng ngọt như đường. Nhưng đến tai Thanh đạo tử, hắn có cảm giác chẳng khác gì bị một đám kim từng cái từng cái một đâm dần dần từ tai lên tới não.

“Không thể nào, để nhìn được cái chết...” Hắn thều thào nói...

Rồi đột nhiên như bừng tỉnh, tâm tình lập tức lại trở lên kích động nói lăng loạn xạ:

“Ta hiểu rồi, thảo nào ngươi luôn phải nhắm mắt, con mắt đó... thứ này… phật giới.... !?”

Đột nhiên mọi âm thanh ngưng bặt, chỉ một tia sáng lóe lên thiếu niên này lập tức trở lên đờ đãn, đôi mắt dại ra...

“Xin lỗi, ngài biết quá nhiều, ta buộc phải cắt đứt đoạn ký ức này đi...” Giọng nói nhẹ nhàng của Shaorin vẫn vang lên. Nhưng thiếu niên tâm đã xám như tro tàn...

Lúc này chút dũng khí cuối cùng để tự sát hắn cũng không còn.

...

“Sao rồi !?” Giọng nói đạm mạc của Stellar tiếp tục vang lên trong điện thoại.

“Hỏi được rồi, nhưng có lẽ kế hoạch phải hoãn lại.” Shaorin nói một cách bất đắc dĩ.

“Tại sao vậy !?” Stellar vẫn bình tĩnh hỏi.

“Bên kia thông đạo, người trấn thủ là một con khỉ đá, rất mạnh, cực kỳ mạnh...”

Shaorin cười khổ nói.

Sau đó cả hai cùng trầm mặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.