[Đam Mỹ] Quỷ Thê

Chương 9: 9: Da Trắng Xinh Đẹp Eo Thon Chân Dài





"Xem mắt?" Tề Cửu Tư ngạc nhiên nhìn Tề lão, "Sao lại đột ngột như vậy?"
Tề lão gia cười một cách miễn cưỡng nói, "Ta vừa mới gặp một người quen...!dù sao thì cứ đến đó đi".
"Hôm nay?"
"Ừm, lát nữa con cứ qua đó".
Tề Cửu Tư có chút do dự, luôn cảm thấy có chút kì lạ, nhưng sau nghĩ lại ông nội gặp được người quen, cũng tranh thủ lo tính chuyện cả đời cho hắn, không thể phụ lòng tốt của ông nội, chỉ có thể cắn răng đồng ý, "Còn ông nội thì sao?"
Tề lão do dự một lúc, cuối cùng cũng quyết định nói thật với Tề Cửu Tư, "Hôm nay ba mẹ bạn gái của Gia Thời sẽ đến, gia đình hai bên gặp mặt nên ta muốn qua đó".
Nghe vậy Tề Cửu Tư ít nhiều cũng có chút bị đả kích.

Em trai thì sắp kết hôn, mà hắn còn chưa có đối tượng.

Tề Cửu Tư không muốn làm Tề lão gia lo lắng, cũng không muốn ở một bên làm cản trở chuyện em trai, vì vậy liền gật đầu đáp ứng.
Tề lão gia thấy hắn gật đầu, thở phào nhẽ nhõm thúc giục: "Vậy con mau đi di, đừng để người ta lâu".
Tề Cửu Tư nhìn về phía ông lão, "Còn ông thì sao?"

"Lát nữa Chí Cương sẽ qua đón ta.

Có việc ta sẽ gọi điện, mau đi đi".
Tề Cửu Tư nhìn quanh, cảm thấy ông lão sẽ không gặp chuyện gì nguy hiểm ở trung tâm mua sắm, bèn nói: "Vậy con đi trước".
"Được, mau đi đi".
Tề Cửu Tư quay người đi vài bước, đột nhiên dừng lại, có chút ngại ngùng hỏi, "ông nội, người kia trông như thế nào?".

Suy cho cùng ai cũng đều thích cái đẹp, Tề Cửu Tư cũng không ngoại lệ.Tề lão gia nghe xong không biết nên cười hay khóc, nhìn chằm chằm Tề Cửu Tư, ngữ điệu thập phần cưng chiều nói: "Con muốn mẫu người như thế nào?"
Tề Cửu Tư mỉm cười thấp giọng nói: "Đương nhiên là da trắng, xinh đẹp, eo thon, chân dài rồi".
Tề lão gia tử nở một nụ cười hiền từ nói: " tiểu tử thối, người kia cực kì xinh đẹp, trắng trẻo, eo thon, chân dài, mau đi đi".
Trên thực tế thì ông cũng không rõ người kia trông như thế nào.

Nhưng nghĩ là người mà quỷ vương sắp xếp cho, hẳn là không tệ.
Sau khi tạm biệt ông nội, Tề Cửu Tư theo địa chỉ đến một nhà hàng cao cấp.

Nhìn cách bày trí trong nhà hàng, Tề Cửu Tư đưa tay sờ túi tiền, trong lòng bắt đầu cảm thấy bối rối.

Đối với việc xem mắt này, cũng không đặt nhiều hy vọng.

Hắn không có sự tự tin của một người đàn ông, cảm thấy đối phương đương nhiên sẽ không thích một kẻ như hắn.
Tề Cửu Tư lần đầu tiền gửi tin nhắn cho người huynh đệ học chung đại học mượn tiền, để lát còn thanh toán tiền ăn, sau đó mới bước chân vào nhà hàng.
Tề Cửu Tư vừa bước chân vào nhà hàng, một người phục vụ bước đến mỉm cười hỏi: "Tiên sinh, ngài có cần giúp gì không?"
Tề Cửu Tư đưa tờ giấy trong tay cho đối phương nói, "Tôi có hẹn trước".
Người phục vụ nhìn số phòng riêng trên tờ giấy, mỉm cười nói: "Để tôi dẫn ngài đi".

Tề Cửu Tư gật đầu đi theo người phục vụ vào sảnh sau của nhà hàng, mới phát hiện phía sau nhà hàng này có một khoảng sân, nhìn đẹp như một danh lam thắng cảnh.

Dưới sự hướng dẫn người phục vụ, Tề Cửu Tư đi vào sân sau, đến một căn phòng thì người phục vụ mỉm cười tạm biệt.

Chỉ còn lại một mình Tề Cửu Tư đứng trước cửa.
Tề Cửu Tư chỉnh lại đầu tóc quần áo, mặc dù hắn cảm thấy có lẽ người kia sẽ coi thường mình, nhưng cũng mong sẽ để lại cho đối phương một ấn tượng tốt, không thể để ông nội khó xử.

Đúng lúc này, một con mèo đen mập mạp không biết từ đâu nhảy ra, đẩy cửa đi vào trong phòng.

Cửa phòng mở ra, Tề Cửu Tư nhìn thấy một người đang quay lưng về phía hắn, cúi người đút cho con mèo màu cam trước mặt ăn.
Đối phương tóc dài, thân hình mảnh mai, nhìn từ phía sau trông có vẻ là một mỹ nhân.

Mặt Tề Cửu Tư nóng lên, hai má hơi ửng đỏ, có chút xấu hổ gõ vào cánh cửa vừa mở ra, "xin chào, tôi là Tề Cửu Tư, ông nội bảo tôi đến đây xem mắt......"
Vừa dứt lời, người kia liền quay đầu nhìn lại.

Khoảnh khắc nhìn thấy gương mặt của nhau, Tề Cửu Tư sững sờ trong chốc lát, sau đó mới nhớ ra đối phương chính là người đã cướp nụ hôn đầu của hắn ở bến xe, liền cau mày hỏi: "Sao lại là anh?"
Người kia nhìn vẻ mặt hắn, nở một nụ cười đắc ý, xoay người khoanh tay trước ngực nhìn hắn nói: "Đến xem mắt?"

Tề Cửu Tư nghĩ đối phương có thể là một tên biến thái, nhưng nhớ lại nụ hôm đêm đó, rồi chuyện đã xảy ra sau đó đều không giải thích được.

Cũng biết rằng người kia có thể không phải người, vì vậy không muốn cùng đối phương tiếp xúc qua lại, "Xin lỗi, tôi nhầm phòng".

Nói xong vội vàng xoay người bước đi, sợ đối phương dính lấy dây dưa.
Lã Khánh Hầu nhìn Tề Cửu Tư xoay người rời đi, nhưng không có đuổi theo ngăn cản, ôm con mèo màu cam ngồi xuống, yên lặng chờ đợi.

Lúc này, con mèo đen nhảy lên bàn hướng Lã Khánh Hầu nói: "Hình như người làm cha sợ rồi".
Lã Khánh Hầu liếc nhìn con mèo đen, vô tình nói: "A Hợi, con nên giảm cân rồi".Con mèo đen nghe thế, lập tức lấy lòng, đung đưa cái bụng mập ú nói: "Để con cho người dọn đồ ăn lên".
Tiểu trường kịch của tác giả:
Tề Cửu Tư: Đối tượng xem mắt không phải người, làm sao bây giờ?
Lã Khánh Hầu: Không quan trọng có phải là người hay không, miễn đẹp là được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.