All You Need Is Kill

Chương 3-4: Full Metal Bitch (4)




Dịch giả: Maththunder

Rita Vrataski gia nhập Lực lượng Đặc nhiệm Hoa Kỳ sau trận chiến giúp cô giành được Huân chương Dũng cảm Thor. Cái huân chương, bên trên được tạc hình một vị thần vung cao chiếc búa, được trao cho bất kỳ người lính nào giết mười con Mimic hoặc hơn trong một trận chiến. Lũ Mimic là những kẻ thù duy nhất có khả năng kháng cự lại một tiểu đội năm mươi lính bộ binh vũ trang đầy đủ xả đạn như mưa xuống đầu. Người ta cũng chẳng cần phải sản xuất ra nhiều huân chương Thor lắm.

Gã sĩ quan treo cái huy chương bóng loáng lên cổ của Rita khen ngợi cô vì đã tham gia vào lực lượng tinh nhuệ dành cho những người có thể giết Mimic nhiều gấp đôi người thường. Rita là người lính đầu tiên trong lịch sự nhận được danh hiệu đó sau trận chiến thứ hai. Có người còn đến trước mặt cô mà hỏi, làm sao Rita có thể có được những kĩ năng thượng hạng để hoàn thành một kì tích như vậy chỉ sau hai chiến dịch. Rita trả lời họ bằng một câu hỏi khác:

“Nấu ăn có nguy hiểm không?”

Phần lớn sẽ trả lời là không. Nhưng không phải bình ga là một khẩu súng phun lửa tầm bắn ngắn sao? Ở dưới một căn bếp phổ thông luôn ẩn chứa cả mớ vật liệu dễ cháy. Những cái kệ treo lỉnh kỉnh những cái chảo có thể tuột ốc và rơi như mưa xuống. Một con dao xẻ thịt có thể giết người ngọt như chủy thủ vậy.

Thế mà chẳng mấy ai coi nấu nướng là một công việc nguy hiểm cả, và quả thực, mối nguy hiểm thực sự chỉ còn là dĩ vãng. Bất kỳ ai đã từng vào bếp đều đã quen thuộc với những mối nguy hiểm cơ bản cũng như biết cái gì an toàn, cái gì không. Không được đổ nước trên dầu sôi, để mũi dao cách xa động mạch chủ của bạn, không sử dụng thuốc diệt chuột khi công thức nấu nướng có ghi pho mát.

Với Rita, chiến tranh cũng chẳng khác gì.

Những đợt tấn công của lũ Mimic vô cùng đơn giản. Chúng làm Rita nhớ về lũ lợn cô nuôi hồi còn ở Pittsfield. Những người lính có thể lựa một con trong một đám Mimic để tấn công, nhưng Mimic thì không thể làm điều tương tự. Như một cây chổi quét sạch cát bụi trên sàn nhà, Mimic tấn công cả nhóm chiến binh một lần. Chỉ cần bạn biết cách để né cái chổi, dù Mimic có tấn công bao nhiêu lần thì bạn cũng chẳng thể bị quét bay. Bí mật để chiến đấu với Mimic không phải là né tránh hiểm nguy, bí quyết là hãy đâm đầu vào nó.

Lần tới cứ thử đi. Đơn giản thôi.

Thường thường thì thế là quá đủ để bọn họ để mặc cô ấy một mình. Họ sẽ đứng hình, nhún vai bất đắc dĩ.

Rita, chỉ mới mười sáu tuổi, không hiểu tại sao cô lại tài năng như vậy trên chiến trường. Đáng lẽ cô sẽ vui hơn nếu như có một miếng bánh nướng thịt ngon lành, hay được nhìn thấy tuyết rơi, nhưng có vẻ như Chúa rất có khiếu hài hước. Ông ấy hẳn đã để ý thấy cô suốt ngày ngủ gật trong buổi thú tội tại nhà thờ mà Chủ nhật nào cha mẹ cũng đưa cô tới.

Lực lượng Đặc nhiệm là nơi dành cho những người theo chủ nghĩa cá nhân, những người gặp vấn đề về ứng xử. Bất kỳ ai trong đội đều từng là kẻ giết người hàng loạt được cho phép chọn một trong hai nơi, quân đội và đài xử tử. Họ là những người sẽ bắn thủng sọ bất kỳ ai tới nó chuyện, và họ coi đồng đội và lũ Mimic là một khi bắn ra những viên đạn 20mm. Đó là một nhiệm vụ nặng nề, và họ luôn tìm kiếm thêm người để thế chỗ cho những cái xác lạnh lẽo bị đưa lên bảng đếm số.

Thực ra, đội của Rita hóa ra lại là một đội toàn là những tay kỳ cựu. Nếu bạn đem chỗ huy chương họ kiếm được trong đội đi nung chảy, bạn có thể đúc được một thanh tạ cho thế vận hội Olympic ấy chứ.

Một đội đầy những gã badass, những người đều đã đi một vòng quanh địa ngục rồi quay trở lại không biết bao nhiêu là lần, không thể coi họ là người được, họ tương tự như Ác quỷ. Khi đạn bắt đầu bay thì họ liền bắt đầu kể chuyện cười. Không phải là loại chuyện cười mà bạn có thể kể cho mẹ nghe trong bữa ăn đâu. Tuy nhiên, trái ngược với tiếng xấu của họ, vẫn có một vài gã có thể coi là tốt tính. Rita hòa nhập với những người đồng đội mới ngay lập tức.

Thượng úy tên Arthur Hendricks là người cầm đầu cả nhóm. Anh ta có mái tóc vàng hoe bóng lộn, đôi mắt xanh sắc sảo, và một người vợ xinh đẹp, thanh tú đến mức khi ôm cô ấy vào lòng bạn phải cẩn thận kẻo làm cô ấy bị thương. Dù chiến dịch lớn hay nhỏ, Hendricks luôn gọi về cho vợ trước, chính vì vậy anh thường xuyên bị những người còn lại trong đội chế giễu.

Trong một đội nơi cả đàn ông lẫn phụ nữ đều sử dụng cái thứ ngôn ngữ thô tục đến mức có thể tiễn một bà sơ tới bệnh viện do lên cơn trụy tim, Hendricks là người duy nhất không hề tuôn ra một lời khiếm nhã nào. Ban đầu anh ta coi Rita như cô em gái nhỏ, khiến cô sợ chết khiếp. Cô không bao giờ chấp nhận chuyện đó, nhưng cô bắt đầu thích nó.

Rita đã ở trong đội được khoảng nửa năm cho tới khi bị kẹt trong vòng lặp thời gian, thứ thay đổi hoàn toàn giai điệu của đời cô. Cuộc chiến biến Rita Vrataski thành Valkyrie là một chiến dịch vô cùng đặc biệt, đến cả Lực lượng Đặc nhiệm Hoa Kỳ cũng không thể coi thường. Tổng thống chuẩn bị tái ứng cử, và ông ta muốn dùng một chiến thắng quân sự để củng cố địa vị của bản thân.

Bất chấp sự phản đối của những người trong ban chỉ huy cùng dư luận, ông ta dốc hết tất cả vào chiến dịch, mọi chiếc xe tăng với bánh xích, mọi chiếc máy bay lên thẳng có thể cất cách, và hơn mười ngàn tiểu đội lính Chiến giáp. Mục tiêu của họ: giành lại quyền kiểm soát tại bán đảo Florida. Đây là trận chiến nguy hiểm nhất, liều lĩnh nhất và cũng là trận chiến quy mô nhất mà Rita từng được thấy.

Trong từ điển của Lực lượng Đặc nhiệm có rất nhiều từ có 2 chữ cái, nhưng từ ‘sợ’ không phải là một trong số chúng. Kể cả vậy, chỉ một đội như Lực lượng Đặc nhiệm còn lâu mới đủ để xoay chuyển cuộc chiến vô vọng trước một kẻ thù ưu việt. Chiến giáp ban cho con người sức mạnh phi nhân loại, nhưng thế vẫn chưa đủ để biến con người trở thành những siêu anh hùng. Trong Chiến tranh Thế giới II, Erich Hartmann đã bắn rớt 352 máy bay tại tiền tuyến của Nga, nhưng Đức quốc xã vẫn thua trận chiến. Nếu những gã thượng cấp lên những kế hoạch bất khả thi thì nhiệm vụ chắc chắn sẽ thất bại, đơn giản thế thôi.

Sau trận chiến, xác Chiến giáp nằm la liệt tại bán đảo Florida, những vỏ giáp tan tác trở thành quan tài cho những cái xác bên trong.

Không hiểu tại sao nhưng Rita Vrataski đã bước một chân qua lằn ranh mỏng như sợi dây đàn piano chia cắt sống và chết. Cô đã bẻ cong khẩu khoan phản lực trước khi nó hoàn toàn hết xài. Cô sắp hết đạn. Cô siết chặt khẩu súng trường 20mm chặt tới mức nó như bị hàn chặt vào tay cô. Cố gắng chống lại cảm giác buồn nôn, cô tháo pin năng lượng từ những cái xác của những người bạn đã ngã xuống. Khẩu súng trường tựa vào hai bàn tay.

“Ngày hôm nay có vẻ không tốt lành là mấy nhỉ.”

Đó là Hendricks. Anh ta ngồi bên cạnh Rita, trong một cái hốc mà cô đang ngồi chổm hổm, và ngửa mặt nhìn trời, cứ như muốn đoán hình dạng của những đám mây trên cao. Ngay phía trước họ, Một mũi giáo, gào thét với âm thanh rền rĩ tần số cao, bắn thẳng xuống đất. Khói đen dày cộm cuồn cuộn phun lên từ miệng hố. Hình ảnh về một Pittsfield bùng cháy dưới gầm trời đỏ rực chiếm trọn lấy tâm trí Rita.

Hendricks biết anh phải gọi Rita trở về. “Mẹ của anh từng bảo anh rằng ở một vùng tại Trung quốc, họ trộn máu động vật cùng trà.”

Rita không thể nói. Cổ họng của cô giờ như tờ giấy nhám, và cô rất hoài nghi không biết mình còn nuốt xuống được không.

Hendricks tiếp tục. “Những người du mục ở đó đều có thể cưỡi ngựa. Đàn ông, phụ nữ, kể cả trẻ em. Vào thời Trung cổ, chính sự cơ động của họ đã khiến họ có thể xâm chiếm cả một vùng Á Âu. Cả châu Âu cũng không thoát được. Họ tới từ phương Đông, băng qua từng quốc gia một ­­–– những người ngoại quốc hoang dại nhỏ máu vào trong cốc trà –– càng lúc càng tới gần. Chỉ thế là quá đủ để khiến em gặp ác mộng. Có người nghĩ rằng thực ra những người du mục Trung Hoa kia đã khiến rộ nên huyền thoại về ma cà rồng ở Đông Âu.”

“.... Thượng úy?”

“Câu chuyện của anh chán lắm à?”

“Em ổn rồi, Thượng úy. Em xin lỗi. Chuyện này sẽ không xảy ra lại đâu.”

“Này, chúng ta đều cần nghỉ ngơi mà. Đặc biệt là trong một buổi marathon như thế này. Chỉ thêm một chút nữa thôi là chúng ta có thể chạy về tắm vòi hoa sen rồi. Anh hứa đấy.” Anh ta thôi nói chuyện và lại chỗ người lính tiếp theo. Rita lại quay lại vùng giao chiến.

Và rồi cô thấy nó. Một con Mimic nổi bật hơn hết thảy. Trông nó chẳng khác gì những con khác –– một con ếc chết trôi trong vùng nước lợ. Nhưng có thứ gì đó khiến nó trở nên khác biệt. Có lẽ do đứng trên lằn ranh sống chết quá lâu đã làm những giác quan của cô trở nên sắc bén từ khi nào không rõ, vén bức màn bí mật không thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Khi cô giết con Mimic đó, vòng lặp bắt đầu,

* * *

Luôn có một con Mimic là trái tim của cả hệ thống, kiểu như nữ hoàng ấy. Giao diện bề ngoài của nó không khác gì những con khác. Như kiểu với những người không nuôi lợn thì con lợn nào cũng như con lợn nào ấy, điểm khác biệt giữa con Mimic đó và đống còn lại chỉ có Rita mới thấy. Không hiểu tại sao, sau khi chiến đấu và tàn sát hằng hà sa số con Mimic, cô bắt đầu có thể phân biệt được chúng. Đó là vấn đề thuộc bản năng, bị giới hạn trong tiềm thức. Cô không thể giải thích sự khác biệt nếu cô cố thử.

Nơi tốt nhất để giấu một cái cây là ở trong một khu rừng.

Nơi tốt nhất để giấu một sĩ quan là ở trong cả đội bộ binh.

Con Mimic là trái tim của mỗi đoàn được dấu kín bằng cách đem nó phơi lồ lộ ra. Cứ nghĩ nó là một server trong mạng lưới.

Khi bạn giết chết server, mạng lưới Mimic sẽ phát ra một loại tín hiệu đặc hiệu. Những nhà khoa học về sau phát hiện ra đó là xung tachyon, kiểu kiểu thứ có thể đi du hành thời gian, nhưng Rita thì chả hiểu họ nói cái gì cả. Phần quan trọng là tín hiệu tỏa ra từ lũ Mimic đã mất server khiến thời gian quay ngược lại để cảnh báo cho chúng về mối nguy hiểm chúng phải đối mặt.

Mối nguy hiểm xuất hiện trong bộ nhớ của Mimic dưới dạng một điềm gở, một khung cửa sổ hướng tới tương lai. Lũ Mimic thu được tầm nhìn từ ô cửa sổ có thể thiết lập hành động để vượt qua mối nguy hiểm đang chờ đợi chúng. Đây chỉ là một trong số vô vàn công nghệ được khám phá bởi chủng tộc tối ưu từ một ngôi sao xa xôi. Quy trình đó vốn được thiết lập trong mỗi cỗ máy xây dựng, đóng vai trò là hệ thống cảnh báo để ngăn chặn vài tai nạn chết tiệt cản trở kế hoạch của người ngoài hành tinh, cái kế hoạch đã đợi quá lâu để được triển khai.

Nhưng Mimic không phải là những con duy nhất hưởng lợi từ những tín hiệu đó. Giết một con Mimic server trong khi liên lạc điện tử với nó, và người đó nhận được món quà tương tự, khả năng nhìn trước tương lai vốn dành cho mạng lưới. Tín hiệu tachyon được gửi tới quá khứ không phân biệt con người và mimic, và khi nó tới, những người đó thấy được điềm gở dưới dạng một giấc mơ siêu thực, chính xác đến từng chi tiết.

Để thực sự hạ gục được một quân đoàn Mimic, đầu tiên bạn phải tiêu diệt mạng lưới của chúng cùng tất cả những bản backup (sao lưu) trong đó, rồi tiêu diệt con Mimic server. Nếu không, dù bạn có thử bao nhiêu chiến thuật khác nhau đi chăng nữa, Mimic vẫn sẽ liên tục phát triển một kế hoạch phản công để đảm bảo chúng tiếp tục sống sót.

* * *

1. Phá hủy cái ăng ten.

2. Tàn sát bất kỳ con Mimic nào được dùng để backup cho mạng lưới.

3. Một khi khả năng gửi tín hiệu về quá khứ bị loại trừ, giết con server.

Ba bước đơn giản để trốn thoát tới tương lai. Rita mất 211 vòng lặp để xác định được.

Không ai tin những gì Rita nói. Quân đội đã quen xử lý những thông tin cụ thể. Không ai quan tâm tới một câu chuyện viễn tưởng về vòng lặp thời gian. Khi Rita cuối cùng cũng đánh vỡ vòng lặp và tới tương lai, cô nhận ra Arthur Hendricks đã chết. Anh ấy chỉ là một trong hai mươi tám ngàn người bị giết trong trận chiến.

Trong hai ngày Rita đã dùng để chiến đấu trong một vòng tròn vô hạn, cô đã nghiên cứu được lịch sử của chiến tranh, lướt qua nhiều đầu tin tức để tìm thông tin về Mimic, và vớ được một kỹ sư dở hơi để làm rìu chiến hộ cô. Cô đã thành công đánh vỡ vòng lặp, hòng thay đổi tương lai của chính cô, vậy mà tên của Hendricks cuối cùng vẫn được in trong danh sách tử nạn.

Rita cuối cùng cũng hiểu được. Đây mới là chiến tranh. Mỗi người lính chết trong chiến trận chẳng là gì khác ngoài một biến số trong phép toán tích phân ước tính thiệt hại. Nỗ lực của họ, niềm vui, và nỗi sợ hãi không bao giờ được đưa vào phương trình. Có người sống, có người chết. Tất cả đều phụ thuộc vào cái mà diêm vương thần gọi là xác suất. Với ưu thế có được những kinh nghiệm trong vòng lặp, Rita có thể vượt qua vài trở ngại và cứu được vài người trong tương lai. Nhưng luôn có những người cô không thể cứu. Những người có cha, có mẹ, có bạn bè, có thể là cả anh chị em, vợ chồng con cái. Nếu cô tiếp tục vòng lặp thứ 211, có thể cô sẽ cứu được Hendricks –– nhưng cái giá phải trả là gì? Rita Vrataski là người duy nhất trong vòng lặp, và để cô có thể thoát ra, phải có người chết.

Hendricks đã gọi cuộc điện thoại cuối cùng trước trận chiến đó. Anh ấy biết được anh ấy vừa trở thành một người cha, và anh rất thất vọng khi thấy tấm ảnh con của anh mà anh in ra và dán trong Chiến giáp đã bị dính bẩn. Anh muốn trở về nhà, nhưng anh đặt nhiệm vụ lên hàng đầu. Rita đã nghe cuộc điện thoại đó 212 lần. Cô thuộc nằm lòng nó rồi.

Rita được trao một tấm huân chương vì những đóng góp nổi bật trong chiến trường –– Huân chương Valkyrie, được trao cho những người lính giết được hơn một trăm con Mimic trong một trận chiến. Họ đã tạo ra tấm huân chương đó chỉ dành cho cô. Và tại sao không? Người lính duy nhất trên cả hành tinh có thể giết được nhiều Mimic đến vậy trong một trận chiến chỉ có Rita Vrataski mà thôi.

Khi tổng thống gắn tấm huy chương lấp lánh lên ngực Rita, ông ta ca tụng cô như một thiên thần báo thù trên chiến trường và tuyên bố cô là một tài sản quốc gia. Cô đã trả giá cho tấm huân chương đó bằng máu của những người anh em của cô.

Cô không hề nhỏ một giọt nước mắt. Thiên thần không có khóc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.